chén jí
chén xià
chén yì
chén shǔ
chén lì
chén liáo
chén jié
chén pú
chén gōng
chén zǐ
chén chén
chén rén
chén mín
chén zhì
chén xìng
chén guān
chén liáo
chén lǐ
chén qiè
chén dào
chén shù
chén fú
chén shì
chén shuò
chén wèi
chén fú
chén zuǒ
chén fù
chén yī
chén shǐ
chén zǎi
chén sī
chén wèi
chén lín
chén niè
chén chù
chén yù
chén lǔ
chén shì
chén shù
mǐn lì
nú lì
jiā lì
háng lì
xī lì
shù lì
wǔ lì
bǎi lì
pú lì
jiàn lì
zào lì
qín lì
qiàn lì
zōu lì
biān lì
jiù lì
zuì lì
wài lì
xíng lì
pèi lì
suǒ lì
cháng lì
tóng lì
mín lì
yōng lì
hù lì
pí lì
zú lì
chéng lì
è lì
tái lì
fù lì
sī lì
péi lì
bīng lì
gǔ lì
liáo lì
méng lì
qíng lì
nǚ lì
dí lì
zuǒ lì
tóng lì
zuì lì
zhí lì
nèi lì
liú lì
fēn lì
chǔ lì
gē lì
kǎi lì
yōng lì
cǎo lì
mén lì
mò lì
mán lì
yú lì
shǒu lì
mǐn lì
gǔ lì
hàn lì
yú lì
qiān lì
méng lì
guǐ lì
méng lì
yōu lì
sàn lì
jīn lì
chén lì
fú lì
sī lì
⒈ 犹臣仆。参见“臣僕”。
引《三国志·魏志·管宁传》:“沉委篤痾,寝疾弥留,逋违臣隶颠倒之节。”
《南史·傅昭传》:“王嗣帝位,故时臣隶争求权宠。”
隋薛道衡《隋高祖文皇帝颂》:“柳塞毡裘之长,皆为臣隶;瀚海蹛林之地,尽充池苑。”
臣chén(1)(名)君主时代的官吏;有时也包括百姓:君~。(2)(名)官吏对皇帝上书或说话时的自称。
隶读音:lì隶lì(1)(名)附属:~属。(2)(名)旧社会里地位低下被奴役的人:奴~|仆~。(3)(名)衙役:皂~|~卒。(4)(名)汉字形体的一种:~书|~体|汉~。