shǐ rì
shǐ fú
shǐ qì
shǐ kuài
shǐ jué
shǐ kǒu
shǐ cí
shǐ xīn
shǐ shí
shǐ shì
shǐ huì
shǐ shī
shǐ rèn
shǐ gǎo
shǐ zú
shǐ yán
shǐ gàn
shǐ fēng
shǐ mìng
shǐ zhì
shǐ dí
shǐ yuè
shǐ sǐ
shǐ fáng
shǐ qí
shǐ liàng
shǐ méng
shǐ yuàn
jiǎ rèn
bīng rèn
gē rèn
bīng rèn
kuáng rèn
xiōng rèn
shù rèn
juǎn rèn
qióng rèn
jí rèn
lòu rèn
máng rèn
xiāng rèn
chuàng rèn
xuè rèn
zhí rèn
fēng rèn
liǎn rèn
qiāng rèn
fā rèn
mào rèn
dǎo rèn
lì rèn
shǐ rèn
dǐ rèn
tuī rèn
xuě rèn
shì rèn
dāo rèn
yú rèn
zhī rèn
fēi rèn
yǐng rèn
tíng rèn
dùn rèn
xián rèn
shuāng rèn
chǐ rèn
qǔ rèn
jīn rèn
qí rèn
jiē rèn
zhuī rèn
fú rèn
zì rèn
liǎng rèn
jiān rèn
yíng rèn
jiāo rèn
wǔ rèn
shǒu rèn
lián rèn
xíng rèn
jiǎo rèn
cuì rèn
gōu rèn
tǐng rèn
yóu rèn
máng rèn
cùn rèn
sǐ rèn
fēng rèn
qì rèn
xiàn rèn
⒈ 箭和刀。泛指兵器。
引《汉书·苏武传》:“路穷絶兮矢刃摧,士众灭兮名已隤。”
《南史·侯景传》:“景出,谓其厢公王僧曰:‘吾常据鞍对敌,矢刃交下,而意了无怖。’”
《新唐书·回鹘传下》:“骑士析木为盾,蔽股足,又以圆盾傅肩,而捍矢刃。”
矢shǐ(1)(名)箭。(2)(动)发誓。
刃读音:rèn刃rèn(1)(名)(~儿)刀剪等的锋利部分;刀口:刀~。(2)(名)刀:利~|白~战。(3)(动)用刀杀:手~奸贼。