fú bǐng
fú hù
fú gēn
fú huì
fú bìng
fú dì
fú yuán
fú wēi
fú fǔ
fú jìn
fú shuǐ
fú shí
fú xīng
fú yǔ
fú xī
fú zhī
fú zé
fú mìng
fú gǔ
fú yìn
fú fen
fú suàn
fú xiān
fú yú
fú lǐ
fú zuò
fú qìng
fú bào
fú xǐ
fú lǚ
fú zhǐ
fú shàn
fú lù
fú rǎng
fú xiàng
fú jī
fú hǎi
fú xiǎng
fú jiǔ
fú xiàng
fú dé
fú bì
fú rén
fú yòng
fú gāng
fú yīn
fú yīn
fú yè
fú suàn
fú lì
fú chāng
fú jú
fú lí
fú xiáng
fú shì
fú cǎo
fú huì
fú shēn
fú qi
fú tíng
fú guó
fú qiān
fú ān
fú shè
fú xiāng
fú zhì
fú lì
fú huò
fú huì
fú yùn
fú xǐ
fú yòu
fú gōng
fú jiàng
fú shòu
fú táng
fú zhōu
fú shén
fú fèn
gòng xiǎng
shè xiǎng
lái xiǎng
diàn xiǎng
là xiǎng
jìn xiǎng
pèi xiǎng
míng xiǎng
gòng xiǎng
xiào xiǎng
cháo xiǎng
lín xiǎng
jiāo xiǎng
fù xiǎng
yàn xiǎng
yòu xiǎng
shí xiǎng
fú xiǎng
láo xiǎng
jiàn xiǎng
mèng xiǎng
cóng xiǎng
bīn xiǎng
xī xiǎng
xīn xiǎng
yí xiǎng
kuì xiǎng
jìn xiǎng
gào xiǎng
guàn xiǎng
shí xiǎng
jiā xiǎng
zhuī xiǎng
⒈ 亦作“福嚮”。谓神明受祭飨而赐福。
引《汉书·叙传上》:“然后精诚通乎神明,流泽加於生民,故能为鬼神所福饗,天下所归往。”
晋袁宏《后汉纪·光武帝纪五》作“福嚮”。 《三国志·魏志·刘晔传》:“潜修德让,行动神明,乃乾坤所福饗,光灵所从来也。”
《隋书·经籍志一》:“然则圣人之受命也……泽被生人,万物之所归往,神明之所福饗,则有天命之应。”
福fú(1)(形)幸福;福气(跟‘祸’相对):~利|享~|造~人类。(2)指旧时妇女行“万福”礼:~了一~。(3)(名)指福建:~橘。(4)(Fú)姓。
飨读音:xiǎng飨(动)〈书〉用酒食款待人。泛指请人享受:~客|以~读者。