huà tǒng
huà bà
huà yì
huà jiù
huà xiān
huà lù
huà bái
huà bǎ
huà yán
huà shēng
huà yīn
huà kuò
huà nòng
huà bǐng
huà sī
huà kǒu
huà míng
huà lùn
huà liào
huà wěi
huà tí
huà yǔ
huà xù
huà wǎng
huà biǎo
huà zhàng
huà fēng
huà yè
huà bà
huà xīn
huà liú
huà yǎn
huà běn
huà yǔ
huà tíng
huà pēi
huà tán
huà fǎ
huà duān
huà cì
huà xià
huà fèi
huà xù
huà xìn
huà cái
huà tóu
huà chá
huà zhāi
huà zī
huà wén
huà jī
huà chà
huà zhǎng
huà shuō
huà xiāng
huà lào
huà bié
huà quán
huà bà
huà bā
huà jù
huà chá
⒈ 供人谈论的目标、对象。
引宋罗大经《鹤林玉露》卷十:“今日到湖南,又成一话靶。”
《二刻拍案惊奇》卷二:“只不要惹出事来,做了话靶。”
《儿女英雄传》第十八回:“岂不画蛇添足,转落一场话靶?”
供人作谈笑资料的言论行为。《醒世恒言.卷三五.徐老仆义愤成家》:「孤孀娘子的银两,是苦恼东西,莫要把去弄出个话靶,连累他没得过用,岂不终身抱怨。」《初刻拍案惊奇.卷二》:「今我生死,随了他去,也不枉了一场话靶。」也作「话把」、「话柄」。
话huà(1)(名)(~儿)说出来的能够表达思想的声音;或者把这种声音记录下来的文字:讲~|会~。(2)(动)说;谈:~别|~家常|茶~会。
靶读音:bǎ靶bǎ(名)(~子)练习射击或射箭的目标。