huà xīn
huà yǔ
huà tán
huà chá
huà quán
huà shēng
huà yǎn
huà běn
huà wěi
huà cái
huà tǒng
huà yì
huà xù
huà jī
huà míng
huà tíng
huà lào
huà yīn
huà bà
huà yè
huà bā
huà chá
huà sī
huà jù
huà zhǎng
huà zhàng
huà yán
huà fǎ
huà bié
huà zī
huà nòng
huà bà
huà xiān
huà zhāi
huà xù
huà bǐng
huà lùn
huà yǔ
huà xià
huà chà
huà shuō
huà xìn
huà duān
huà bǎ
huà liào
huà kǒu
huà bà
huà xiāng
huà fēng
huà cì
huà tí
huà biǎo
huà bái
huà tóu
huà liú
huà pēi
huà wǎng
huà fèi
huà wén
huà jiù
huà lù
huà kuò
⒈ 话头;话题。
引徐光耀《平原烈火》四六:“钱万里又弯下腰去,接着岗楼的话碴往下搭讪。”
《小说选刊》1981年第8期:“听了这, 德祥觉得受了侮辱,正要发火, 贤慧在一旁笑着接过话碴儿说:‘给多少补差?’”
⒉ 说话的口气。
例如:听他的话碴儿,这件事好办。
不完整、没有说完的话。
如:「他赶紧接过伙伴的话碴来,加以补充说明。」
话huà(1)(名)(~儿)说出来的能够表达思想的声音;或者把这种声音记录下来的文字:讲~|会~。(2)(动)说;谈:~别|~家常|茶~会。
碴读音:chá[ chá ]1. 〔碴儿〕a.小碎块,如“冰碴碴”;b.器物上的破口,如:“碗碴碴”;c.嫌隙,引起双方争执的事由,如“他总想找碴碴”;d.指提到的事情或人家刚说完的话,如“话碴碴”、“接碴碴”。
2. 碎片刺破皮肉:手让玻璃碴破了。