话端


话端的组词


话泉

huà quán

话下

huà xià

话意

huà yì

话旧

huà jiù

话筒

huà tǒng

话靶

huà bǎ

话絮

huà xù

话文

huà wén

话法

huà fǎ

话仙

huà xiān

话箱

huà xiāng

话长

huà zhǎng

话胚

huà pēi

话次

huà cì

话路

huà lù

话雨

huà yǔ

话霸

huà bà

话说

huà shuō

话把

huà bà

话口

huà kǒu

话信

huà xìn

话端

huà duān

话差

huà chà

话机

huà jī

话夜

huà yè

话语

huà yǔ

话头

huà tóu

话料

huà liào

话费

huà fèi

话绪

huà xù

话斋

huà zhāi

话本

huà běn

话亭

huà tíng

话流

huà liú

话别

huà bié

话言

huà yán

话声

huà shēng

话表

huà biǎo

话私

huà sī

话白

huà bái

话阔

huà kuò

话眼

huà yǎn

话巴

huà bā

话唠

huà lào

话碴

huà chá

话论

huà lùn

话题

huà tí

话柄

huà bǐng

话名

huà míng

话尾

huà wěi

话音

huà yīn

话谈

huà tán

话茬

huà chá

话欛

huà bà

话剧

huà jù

话账

huà zhàng

话锋

huà fēng

话心

huà xīn

话资

huà zī

话弄

huà nòng

话材

huà cái

话网

huà wǎng


梁端

liáng duān

钩端

gōu duān

舌端

shé duān

奸端

jiān duān

正端

zhèng duān

三端

sān duān

故端

gù duān

四端

sì duān

豪端

háo duān

末端

mò duān

弁端

biàn duān

云端

yún duān

角端

jiǎo duān

平端

píng duān

锋端

fēng duān

素端

sù duān

极端

jí duān

酒端

jiǔ duān

鋭端

ruì duān

借端

jiè duān

悲端

bēi duān

骗端

piàn duān

尽端

jìn duān

定端

dìng duān

诈端

zhà duān

朝端

cháo duān

贞端

zhēn duān

善端

shàn duān

开端

kāi duān

肇端

zhào duān

鼻端

bí duān

节端

jié duān

兵端

bīng duān

邪端

xié duān

八端

bā duān

五端

wǔ duān

忧端

yōu duān

郊端

jiāo duān

靖端

jìng duān

万端

wàn duān

台端

tái duān

枹端

bāo duān

锐端

ruì duān

事端

shì duān

疑端

yí duān

多端

duō duān

更端

gēng duān

他端

tā duān

话端

huà duān

履端

lǚ duān

争端

zhēng duān

首端

shǒu duān

设端

shè duān

元端

yuán duān

弊端

bì duān

造端

zào duān

情端

qíng duān

藉端

jiè duān

探端

tàn duān

埻端

zhǔn duān

笑端

xiào duān

贰端

èr duān

頂端

dǐng duān

里端

lǐ duān

绝端

jué duān

上端

shàng duān

眉端

méi duān

棘端

jí duān

变端

biàn duān

报端

bào duān

讼端

sòng duān

白端

bái duān

几端

jǐ duān

大端

dà duān

偏端

piān duān

过端

guò duān

匿端

nì duān

愁端

chóu duān

丰端

fēng duān

極端

jí duān

序端

xù duān

下端

xià duān

低端

dī duān

无端

wú duān

始端

shǐ duān

离端

lí duān

利端

lì duān

甪端

lù duān

旄端

máo duān

侈端

chǐ duān

创端

chuàng duān

僭端

jiàn duān

终端

zhōng duān

根端

gēn duān

天端

tiān duān

筆端

bǐ duān

言端

yán duān

寝端

qǐn duān

閧端

hòng duān

顶端

dǐng duān

祸端

huò duān

衅端

xìn duān

訧端

yóu duān

审端

shěn duān

二端

èr duān

篇端

piān duān

树端

shù duān

储端

chǔ duān

论端

lùn duān

高端

gāo duān

一端

yī duān

要端

yào duān

视端

shì duān

异端

yì duān

尖端

jiān duān

卷端

juàn duān

鄂端

è duān

直端

zhí duān

不端

bù duān

条端

tiáo duān

谤端

bàng duān

揆端

kuí duān

府端

fǔ duān

乱端

luàn duān

箭端

jiàn duān

西端

xī duān

问端

wèn duān

物端

wù duān

副端

fù duān

兆端

zhào duān

先端

xiān duān

两端

liǎng duān

百端

bǎi duān

毂端

gǔ duān

见端

jiàn duān

生端

shēng duān

起端

qǐ duān

盗端

dào duān

遗端

yí duān

发端

fā duān

委端

wěi duān

上一组词:相投
下一组词:久阔

更多话的组词

话端的意思


词语解释:

1.指唐宋时禅宗和尚用来启发问题的话。 2.话柄﹔谈论的资料。

引证解释:

⒈ 指唐宋时禅宗和尚用来启发问题的话。参见“话头”。

引宋陆游《题徐子礼宗丞自觉斋》诗:“江湖多少痴禪衲,蹋破青鞵觅话端。”

⒉ 话柄;谈论的资料。参见“话头”。

引明沉德符《野获编·列朝二·引祖训》:“二公俱一代名臣,初不以此贬望,然授后生以话端,致其弹舌相讥,可是通今之难胜於博古。”

网络解释:

话端

huà duān ㄏㄨㄚˋ ㄉㄨㄢ话端(话端)(1).指唐宋时禅宗和尚用来启发问题的话。 宋 陆游 《题徐子礼宗丞自觉斋》诗:“江湖多少痴禅衲,蹋破青鞵觅话端。”参见“话头”。(2).话柄;谈论的资料。 明 沈德符 《野获编·列朝二·引祖训》:“二公俱一代名臣,初不以此贬望,然授后生以话端,致其弹舌相讥,可是通今之难胜于博古。”参见“话头”。
更多端的组词

话端详细解释


读音:huà

话huà(1)(名)(~儿)说出来的能够表达思想的声音;或者把这种声音记录下来的文字:讲~|会~。(2)(动)说;谈:~别|~家常|茶~会。

读音:duān

端duān(1)(名)(东西)的头:两~。(2)(名)项目、点:举其一~。(3)姓。(4)(动)平举着拿:~茶。(5)(形)端正、正派:~坐。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025