yǒu líng
yǒu huì
yǒu bí
yǒu qīng
yǒu xián
yǒu lì
yǒu yòng
yǒu qǐng
yǒu kuì
yǒu lǐ
yǒu xù
yǒu fāng
yǒu xìng
yǒu yǐ
yǒu pǔ
yǒu yán
yǒu diǎn
yǒu qì
yǒu lǐ
yǒu luò
yǒu jiǔ
yǒu xì
yǒu xiàn
yǒu bì
yǒu chǐ
yǒu yǎn
yǒu cái
yǒu shén
yǒu gù
yǒu xiào
yǒu ài
yǒu róng
yǒu diǎn
yǒu dú
yǒu bèi
yǒu zhāng
yǒu hòu
yǒu qǐng
yǒu bāng
yǒu guān
yǒu yì
yǒu jiù
yǒu fèn
yǒu xìn
yǒu suǒ
yǒu jìn
yǒu xīn
yǒu wú
yǒu yǎn
yǒu zuì
yǒu nǎo
yǒu zōng
yǒu zhǔ
yǒu sù
yǒu shēn
yǒu rì
yǒu cháng
yǒu xíng
yǒu jiàn
yǒu nán
yǒu yá
yǒu gēn
yǒu qù
yǒu màn
yǒu wèi
yǒu dí
yǒu sè
yǒu rén
yǒu qiū
yǒu lún
yǒu gǔ
yǒu lù
yǒu jí
yǒu shǒu
yǒu zhì
yǒu qióng
yǒu yīn
yǒu shì
yǒu mín
yǒu jǐng
yǒu hàn
yǒu tái
yǒu míng
yǒu wèi
yǒu chéng
yǒu xìng
yǒu xū
yǒu sì
yǒu gōng
yǒu lòu
yǒu dāng
yǒu cǎi
yǒu shēng
yǒu jiàn
yǒu yǐng
yǒu shèn
yǒu hé
yǒu què
yǒu zhī
yǒu shēn
yǒu yáo
yǒu zhù
yǒu dào
yǒu bēi
yǒu yōu
yǒu yú
yǒu shí
yǒu rēng
yǒu xìn
yǒu jiā
yǒu sū
yǒu guǐ
yǒu lún
yǒu shī
yǒu xià
yǒu xiàng
yǒu dù
yǒu róng
yǒu yǎn
yǒu shāng
yǒu xì
yǒu zì
yǒu sī
yǒu guān
yǒu mìng
yǒu tóng
yǒu tǐ
yǒu zhèng
yǒu qián
yǒu chéng
yǒu héng
yǒu rǎn
yǒu qiào
yǒu rú
yǒu huǐ
yǒu xíng
yǒu jiù
yǒu shēng
yǒu biàn
yǒu dài
yǒu dé
yǒu sī
yǒu fán
yǒu jìn
yǒu sī
yǒu qíng
yǒu cí
yǒu huái
yǒu shēn
yǒu jī
yǒu kǒu
yǒu sǔn
yǒu wàng
yǒu děng
yǒu yuán
yǒu wéi
yǒu jié
yǒu fú
yǒu jiā
yǒu fú
yǒu xiē
yǒu hào
yǒu cháng
yǒu shí
yǒu miáo
yǒu shù
yǒu hài
yǒu nián
yǒu zhì
yǒu chǔ
yǒu lái
yǒu gǎn
yǒu lài
yǒu yì
yǒu jī
yǒu běi
yǒu jié
yǒu lǚ
yǒu liǎn
yǒu xíng
yǒu tǔ
⒈ 有言。
引《庄子·齐物论》:“今我则已有谓矣,而未知吾所谓之其果有谓乎?其果无谓乎?”
成玄英疏:“谓,言也。”
⒉ 谓有话要说。
引唐杜甫《杜鹃行》:“声音咽噦若有谓,号啼略与婴儿同。”
⒊ 有原因;有用意。
引唐李肇《唐国史补》卷下:“于司空頔因韦太尉奉圣乐,亦撰顺圣乐以进。每宴必使奏之。其曲将半,行缀皆伏,独一卒舞于其中。幕客韦綬笑曰:‘何用穷兵独舞?’言虽詼谐,一时亦有谓也。”
唐许彬《经李翰林庐山屏风迭所居》诗:“深居应有谓,济代岂无才!”
宋周密《齐东野语·二李省诗》:“二公皆以文名一时,而律赋非所长。乡人侯某者,以能赋称,因资之以润色。既书卷,不以诗示侯,侯疑其必有谓。”
1. 存在:有关。有方(得法)。有案可稽。有备无患。有目共睹。
2. 表示所属:他有一本书。
3. 表示发生、出现:有病。情况有变化。
4. 表示估量或比较:水有一丈多深。
5. 表示大、多:有学问。
6. 用在某些动词前面表示客气:有劳。有请。
7. 无定指,与“某”相近:有一天。
8. 词缀,用在某些朝代名称的前面:有夏。有宋一代。
谓读音:wèi谓(1)(动)说:所~。(2)(动)称呼;叫做:称~。