chēng zhài
chēng shù
chēng zūn
chēng lùn
chēng tā
chēng tíng
chēng yán
chēng wàng
chēng bǐ
chēng fān
chēng dào
chēng jǐng
chēng shàn
chēng sāi
chēng fù
chēng bīng
chēng jí
chēng fú
chēng mèi
chēng cái
chēng dá
chēng shǐ
chēng mù
chēng zhòng
chēng yáng
chēng shǒu
chēng jiǎng
chēng yàn
chēng xiàn
chēng bà
chēng míng
chēng biàn
chēng xí
chēng bēi
chēng xǐ
chēng xǔ
chēng shù
chēng ài
chēng kuài
chēng xiè
chēng hu
chēng néng
chēng shòu
chēng zhǐ
chēng fú
chèn yuàn
chēng gū
chēng dé
chēng liè
chēng lì
chēng tí
chēng bìng
chēng huái
chēng yǐn
chēng gē
chēng dòng
chēng yù
chēng shì
chēng yù
chēng zhāng
chēng wán
chèn tǐ
chēng tán
chēng liáng
chēng māo
chēng sú
chēng qìng
chēng jǔ
chèn shǒu
chēng zhì
chēng qiè
chēng dì
chēng qí
chēng tuō
chēng wù
chēng yǔ
chēng hào
chēng qíng
chēng jì
chēng sòng
chēng zuò
chēng suì
chēng tíng
chēng dài
chēng chuò
chēng hào
chēng dāng
chēng wéi
chēng fù
chēng luàn
chēng sòng
chēng fá
chēng chén
chēng zàn
chēng lín
chēng xǔ
chēng bāo
chēng pèi
chèn shēn
chēng quán
chēng gē
chēng bó
chēng shāng
chēng jìn
chēng huì
chēng xǔ
chēng suàn
chēng jiàn
chèn zhí
chēng héng
chēng chén
chēng gōng
chēng shí
chēng wèi
chēng zhǐ
chēng jiā
chēng hé
chēng hè
chēng lè
chēng tàn
chēng xióng
chēng yú
chèn yì
chēng cái
chēng měi
chēng shuō
chēng yàn
chèn tuō
chēng shèng
chēng shǎng
chēng jiē
chēng fān
chèn xīn
chēng gōng
chēng chuán
chēng yuān
chēng cái
chèng chuí
称谓chēngwèi
(1) 人们由于亲属和其他方面的相互关系,以及由于身分、职业等等而得来的名称。如:母亲、老师、首长等
英appellation(2) 称呼
英title(3)述说;陈述
英state⒈ 称呼,名称。
引《后汉书·郎顗传》:“改易名号,随事称谓。”
唐刘知几《史通·称谓》:“古往今来,名目各异,区分壤隔称谓不同。”
明胡应麟《诗薮外编·六朝》:“凡词场称谓,要在适齿牙而已,非必在前则优,居后为劣也。”
⒉ 述说;言说。
引《宋书·武帝纪上》:“事遂永代,功高开闢,理微称谓,义感朕心。”
南朝齐王屮《头陀寺碑文》:“然《爻》《繫》所筌,穷於此域,则称谓所絶,形乎彼岸矣。”
对人或物所加的名称。
1. 量轻重:称量(liáng )。
2. 叫,叫做:自称。称呼。称帝。称臣。称兄道弟。
3. 名号:名称。简称。称号。称谓。职称。
4. 说:声称。称快。称病。称便。
5. 赞扬:称道。称许。称颂。称赞。
6. 举:称兵。称觞祝寿。
谓读音:wèi谓(1)(动)说:所~。(2)(动)称呼;叫做:称~。