jiāng jù
jiāng sǐ
jiāng bì
jiāng juě
jiāng lì
jiāng lěng
jiāng dāi
jiāng chí
jiāng jìn
jiāng pò
jiāng yè
jiāng zhì
jiāng zào
jiāng shī
jiāng zhuì
jiāng pū
jiāng yǎn
jiāng zì
jiāng luò
jiāng bā
jiāng bǎn
jiāng yìng
jiāng gǎo
jiāng mù
jiāng jú
jiāng wò
jiāng fú
jiāng zhí
jiāng shí
jiāng liáng
jiāng huà
jiāng fù
jiāng bó
jiāng cán
guó juě
jiǎn juě
jié juě
diē juě
téng juě
chī juě
bǒ juě
jùn juě
liè jué
bào juě
gāo juě
zhūn juě
zhūn juě
yī jué
chāng jué
xián juě
kuáng juě
kuì juě
yì juě
dì juě
yǔn juě
diān juě
bó juě
tiào juě
qū juě
tí juě
jīng jué
shāng juě
wěi juě
jiāng juě
chù juě
fēng juě
kùn juě
jiǒng juě
qǐ juě
diān juě
fèn juě
hūn juě
zhì juě
jié jué
⒈ 跌倒。
引唐沉亚之《万胜冈新城录》:“夫马随羈而引者也,覊之使驰,则为之驰;缓则步,安有择涂陆而避僵蹶哉?”
僵jiāng(1)(形)硬直;僵硬(本义):~尸|手脚都冻~了。(2)(形)事情难于处理;停滞不进:不要把事情弄~了;以致无法解决。(3)(动)〈方〉收敛笑容;使表情严肃:他~着脸。
蹶读音:jué,juě[ juě ]1. [尥蹶子](liào juě zi)骡、马等用后腿向后踢。