jiāng yǎn
jiāng mù
jiāng fú
jiāng dāi
jiāng bó
jiāng zhí
jiāng chí
jiāng shí
jiāng bā
jiāng shī
jiāng yè
jiāng pò
jiāng gǎo
jiāng wò
jiāng huà
jiāng bǎn
jiāng fù
jiāng jù
jiāng liáng
jiāng zhuì
jiāng zào
jiāng zhì
jiāng lì
jiāng jìn
jiāng luò
jiāng juě
jiāng yìng
jiāng sǐ
jiāng lěng
jiāng jú
jiāng pū
jiāng cán
jiāng bì
jiāng zì
lì pú
qī pú
dān pú
jīn pú
zhǔ pú
wán pú
fèn pú
xī pú
péi pú
yōng pú
diān pú
diē pú
lǎo pú
yì pú
nú pú
nǚ pú
qiàn pú
jīng pú
dùn pú
chén pú
diān pū
lìn pú
yù pú
nán pú
zhāi pú
jiān pú
quán pú
qīng pú
zhōng pú
háng pú
qún pú
liáo pú
bīn pú
dà pú
qiáo pú
zāng pú
dàng pú
zōu pú
cháng pú
jiān pú
qún pū
jiàn pú
gōng pú
xuàn pú
gé pú
shì pú
tài pú
lìng pú
mén pú
yǔn pú
cūn pú
jī pú
sàng pú
yǎn pú
jī pú
yōng pú
bì pú
tóng pú
chén pú
diàn pú
cān pú
chāng pú
sī pú
xiāo pú
bì pú
gàn pú
chē pú
tóng pú
zhì pū
gēng pú
juě pú
róng pú
mù pú
jiāng pū
僵仆jiāngpū
(1) 身体僵硬而倒下
英feel stiff and fall⒈ 仆倒;倒下。
引宋苏辙《祭八新妇黄氏文》:“昼热如汤,夜寒如冰,行道殭仆,居室困瘁。”
清黄宗羲《化安寺缘起》:“老梅殭仆,尚是数百年以上物。”
1. 倒下。 《战国策·秦策四》:“刳腹折颐,首身分离,暴骨草泽,头颅僵仆,相望於境。”
鲍彪注:“僵,僨;仆,倒也。”
宋苏轼《墨妙亭记》:“﹝古文遗刻﹞其刻画尚存,而僵仆断缺於荒陂野草之间者,又皆集於此亭。”
清施补华《戴子高墓表》:“君闻,仰天长号,僵仆数四。”
⒉ 死亡。
引《后汉书·班超传》:“臣超犬马齿歼,常恐年衰,奄忽僵仆,孤魂弃捐。”
宋王安石《感事》诗:“况是交冬春,老弱就僵仆。”
清吴伟业《赠家侍御雪航》诗:“扣马忽上陈,挺身艰难际。丈夫持国是,僵仆无所避。”
倒下。
僵jiāng(1)(形)硬直;僵硬(本义):~尸|手脚都冻~了。(2)(形)事情难于处理;停滞不进:不要把事情弄~了;以致无法解决。(3)(动)〈方〉收敛笑容;使表情严肃:他~着脸。
仆读音:pū,pú[ pū ]1. 向前跌倒:仆倒。前仆后继。