jiāng jú
jiāng lěng
jiāng lì
jiāng sǐ
jiāng bǎn
jiāng bì
jiāng liáng
jiāng jìn
jiāng yǎn
jiāng pū
jiāng zhuì
jiāng yìng
jiāng dāi
jiāng bó
jiāng zào
jiāng huà
jiāng yè
jiāng fú
jiāng bā
jiāng shī
jiāng shí
jiāng fù
jiāng zì
jiāng mù
jiāng juě
jiāng zhí
jiāng pò
jiāng gǎo
jiāng zhì
jiāng jù
jiāng chí
jiāng wò
jiāng luò
jiāng cán
nì bì
bào bì
yǔn bì
dān bì
qǔ bì
qiāng bì
zuò bì
zhèn bì
wēi bì
xiāng bì
zhēn bì
zì bì
jiān bì
jiāng bì
něi bì
dùn bì
tú bì
biān bì
fú bì
jī bì
jī bì
chuí bì
bó bì
qiāng bì
tiǎn bì
kè bì
dǎo bì
yǔ bì
dú bì
dài bì
⒈ 倒下死亡。
引汉赵晔《吴越春秋·勾践伐吴外传》:“越军坏败, 松陵却退,兵士僵毙,人众分解,莫能救止。”
《三国志·魏志·臧洪传》:“然輒僵毙麾下,不蒙亏除。”
清曾国藩《金陵军营官绅昭忠祠记》:“贼势将衰,诸酋次第僵毙。”
僵jiāng(1)(形)硬直;僵硬(本义):~尸|手脚都冻~了。(2)(形)事情难于处理;停滞不进:不要把事情弄~了;以致无法解决。(3)(动)〈方〉收敛笑容;使表情严肃:他~着脸。
毙读音:bì1.死(用于人时多含贬义):~命。击~。牲畜倒~。
2.枪毙:昨天~了一个抢劫杀人犯。
3.仆倒:多行不义必自~。