jià yù
jià yì
jià lí
jià chéng
jià chē
jià zhào
jià cháng
jià lín
jià hè
jià biàn
jià é
jià kuà
jià hé
jià míng
jià pái
jià sú
jià yì
jià zǎi
jià lí
jià bù
jià shì
jià tóu
jià yuán
jià yán
jià hóng
jià zuì
jià niáng
jià bēng
jià cáo
jià líng
jià tǐng
jià shuō
jià tiē
jià hǎi
jià què
jià é
jià huò
jià làng
jià niǎo
jià hōng
jià dàn
jià dào
jià lóng
jià shǐ
jià fú
jià zhì
jià zuò
jià yún
jià yán
jià bèi
jià tiān
jià yù
jià lǐ
jià kōng
jià líng
jià gǔ
jià jiān
jià shuō
jià piào
jià líng
jià qū
驾崩jiàbēng
(1) 帝王死
例天(好工具.)子出,有大驾,有法驾,有小驾。——《后汉书·舆服志》例天子死曰崩。——《礼记·曲礼》英death of a sovereign⒈ 称帝王去世。
引明都穆《都公谭纂》卷下:“遂籍羣优於教坊,羣优耻之,驾崩,遁归於吴。”
《说唐》第十四回:“当文帝驾崩时,并无遗詔。”
侯宝林《改行》:“皇上死啦……你得说皇上驾崩啦!”
尊称天子死亡。
驾jià(1)(动)使牲口拉(车或农具):两匹马~车|~着牲口耕地。(2)(动)驾驶:~车|~飞机。(3)(名)指车辆;借用为对人的敬辞:大~|劳~|挡~。(4)(名)特指帝王的车;借指帝王:晏~|保~。
崩读音:bēng[ bēng ]1. 倒塌:崩塌。崩坍。崩毁。崩解(
)。崩溃。崩决。崩颓。分崩离析。2. 破裂:崩裂。把气球吹崩了。
3. 崩裂的东西击中:放爆竹崩了手。
4. 败坏:礼坏乐(
)崩。5. 称枪毙:拉出去崩了。
6. 君主时代称帝王死:驾崩。