jiān shù
jiān xí
jiān má
jiān guǎn
jiān sù
jiān biǎo
jiān jiǎn
jiān jiān
jiān pǔ
jiān zhǐ
jiān huā
jiān sù
jiān dá
jiān háo
jiān fú
jiān cǎi
jiān tiān
jiān yán
jiān zēng
jiān bù
jiān shì
jiān zòu
jiān shū
jiān chuán
jiān wén
jiān tàn
jiān dú
jiān cì
jiān zhá
jiān cǎo
jiān yǒng
jiān qǐ
bīng shì
dì shì
chǎn shì
huàn shì
huān shì
jiù shì
bù shì
kǒng shì
tōng shì
huò shì
quàn shì
chǎn shì
fú shì
dào shì
fàng shì
zhù shì
kuān shì
hé shì
xī shì
yòu shì
zhú shì
zào shì
wèi shì
pàn shì
qǔ shì
sàn shì
jiǎ shì
juān shì
jiǎng shì
biàn shì
gǔ shì
biàn shì
róng shì
chú shì
jí shì
kǎo shì
shū shì
yōng shì
xuě shì
pōu shì
jiě shì
xùn shì
jiān shì
qiǎn shì
pái shì
dūn shì
pì shì
kāi shì
píng shì
quán shì
xiāo shì
fàn shì
yì shì
shēn shì
fēn shì
bǎo shì
chóu shì
fū shì
chǎn shì
péi shì
xiào shì
xiān shì
jīn shì
⒈ 犹笺注。
引清赵翼《瓯北诗话·吴梅村诗》:“梅村诗从未有註。近时黎城靳荣藩字介人,以十年之功,为之笺释。”
郑文焯《鹤道人论词书》:“﹝余﹞曩尝博徵唐宋乐纪及管色八十四调,求之三年,方稍悟乐祖微眇,悉取《词源》之言律者,鋭意笺释,斠若画一,岂旦夕能毕其説耶?”
笺jiàn(1)(名)注解:~注。(2)(名)写信或题词用的纸:信~|便~。(3)(名)信札。笺jiān(1)注释:~注。(2)小幅华贵的纸张,古时用以题咏或写书信:便~。信~。(3)书信:~札。~牍。华~。(4)文体名,书札、奏记一类:~奏。奏~(多呈皇后、太子、诸王)。
释读音:shì[ shì ]1. 解说,说明:解释。注释。释文。释义。
2. 消除,消散:释疑。释怨。涣然冰释(像冰融化了一样,嫌隙和疑虑都完全消除)。
3. 放开,放下:释放。保释。手不释卷。
4. 佛教创始人释迦牟尼的简称,后泛指佛教:释氏。释教。释子(和尚)。释藏(
)(佛教经典的总汇,分经、律、论三藏,包括汉译佛经和中国的一些佛教著述)。释典。