qiào sǒng
qiào qǐ
qiào jùn
qiào cái
qiào qín
qiào guān
qiào huáng
qiào zhù
qiào jìng
qiào yóng
qiào zān
qiào mù
qiào mǐn
qiào lù
qiáo zú
qiào gōng
qiào xiāo
qiào míng
qiào wǔ
qiào zhān
qiào téng
qiào sǒng
qiào qiào
qiào zhù
qiào yáo
qiáo qǐ
qiào tè
qiào xiù
qiào zhù
qiáo shǒu
qiào jǔ
qiào lù
qiào jùn
qiào chéng
qiào xiāo
qiáo qū
qiào guǎn
qiào xīn
qiào guò
qiào bǎn
qiào chē
qiáo wàng
qiào qiē
qiào qí
qiào xiǎng
qiào yīng
qiào qín
qiáo chǔ
qiào dài
qiào jiē
qiào yì
qiào xiù
qiào zī
qiào rán
qiào jùn
qiào jié
qiào jié
qiào sī
qiào bá
qiáo pàn
qiào yàn
qiào zhù
huī gōng
chàng gōng
chǔ gōng
guà gōng
diāo gōng
guān gōng
guàn gōng
chí gōng
liáng gōng
jīng gōng
ruò gōng
gāo gōng
què gōng
hé gōng
fāng gōng
yí gōng
wēi gōng
diāo gōng
shè gōng
hòu gōng
méi gōng
ní gōng
ān gōng
bù gōng
táng gōng
fēi gōng
yǔ gōng
mò gōng
pìn gōng
diāo gōng
xiǎo gōng
tāo gōng
diāo gōng
sāng gōng
gòu gōng
tán gōng
bàn gōng
gǎn gōng
bèi gōng
tāo gōng
pú gōng
hú gōng
yàn gōng
diào gōng
zhāng gōng
xiān gōng
bō gōng
shēn gōng
pēng gōng
shé gōng
zhè gōng
qín gōng
zú gōng
wān gōng
dàn gōng
jù gōng
chūn gōng
qiān gōng
lú gōng
dì gōng
bǎi gōng
lú gōng
jiǎo gōng
xī gōng
míng gōng
wū gōng
róng gōng
qiào gōng
dà gōng
wō gōng
mǎn gōng
shuāng gōng
zhěn gōng
yī gōng
yìng gōng
gài gōng
mù gōng
shāng gōng
jīng gōng
jiǎo gōng
wǎn gōng
liù gōng
chàng gōng
xīng gōng
hào gōng
shí gōng
wáng gōng
yǐn gōng
jiàn gōng
shàng gōng
yù gōng
tiān gōng
jiā gōng
lí gōng
huá gōng
nǔ gōng
qīng gōng
⒈ 参见“翘车”。参见“翘车”。
引《左传·庄公二十二年》引逸诗:“翘翘车乘,招我以弓。”
杜预注:“古者聘士以弓。”
后因以“翘弓”为礼聘贤才的典实。 南朝陈周弘让《与徐陵荐方圆书》:“脱能登此仄陋,纶言是属,翘弓远賁,则山谷咸劝,足令廉风復振,懦夫能立。”
1. 一头向上仰起:翘尾巴。翘辫子(死)。
弓读音:gōng弓gōng(1)(名)射箭或发弹丸的器械;在近似弧形的有弹性的木条两端之间系着坚韧的弦;拉开弦后;猛然放手;借弦和弓背的弹力把箭或弹丸射出:~箭|弹~|左右开~。(2)(名)(~儿)弓子:弹棉花的绷~儿。(3)(名)丈量地亩的器具;用木头制成;形状略像弓;两端的距离是五尺。也叫步弓。(4)(量)旧时丈量地亩的计算单位;一弓等于五尺。(5)(动)使弯曲:~背|~着腰|~着腿坐着。(6)(Gōnɡ)姓。