wō ráng
wō dùn
wō dǔ
wō zāng
wō dòng
wō gōng
wō jiā
wō dùn
wō wō
wō chāng
wō tóu
wō táo
wō cháo
wō pù
wō cǎo
wō bié
wō tiāo
wō xiàn
wō qì
wō guā
wō bó
wō dào
wō gōng
wō huǒ
wō bie
wō nǔ
wō hù
wō dāo
wō biě
wō de
wō nāng
wō ráng
wō zǐ
wō cáng
wō liú
wō xīn
wō hūn
wō pán
wō bàn
wū gōng
chūn gōng
gǎn gōng
ní gōng
xiān gōng
liù gōng
zú gōng
hòu gōng
què gōng
zhè gōng
gài gōng
nǔ gōng
méi gōng
guà gōng
wǎn gōng
zhāng gōng
yǔ gōng
yī gōng
róng gōng
míng gōng
wáng gōng
yàn gōng
diāo gōng
huá gōng
jiǎo gōng
hú gōng
wō gōng
jù gōng
guān gōng
mò gōng
diāo gōng
dà gōng
diào gōng
chàng gōng
jīng gōng
xiǎo gōng
chí gōng
táng gōng
qín gōng
wēi gōng
lí gōng
wān gōng
shāng gōng
fāng gōng
jiàn gōng
yǐn gōng
lú gōng
yìng gōng
pēng gōng
chǔ gōng
ruò gōng
pú gōng
yí gōng
gāo gōng
tiān gōng
gòu gōng
bō gōng
diāo gōng
sāng gōng
mǎn gōng
dì gōng
ān gōng
bèi gōng
bàn gōng
shè gōng
dàn gōng
qīng gōng
liáng gōng
lú gōng
bù gōng
qiān gōng
bǎi gōng
diāo gōng
shēn gōng
xī gōng
fēi gōng
zhěn gōng
tán gōng
jiā gōng
shàng gōng
jiǎo gōng
hào gōng
shí gōng
pìn gōng
tāo gōng
qiào gōng
hé gōng
tāo gōng
huī gōng
chàng gōng
yù gōng
shuāng gōng
jīng gōng
shé gōng
guàn gōng
mù gōng
xīng gōng
⒈ 猎人用以捕兽的伏弩。
引元无名氏《连环计》第三折:“我只待窝弓药箭擒狼虎,布网张罗打凤凰。”
《水浒传》第四九回:“﹝解珍、解寳﹞两箇逕奔登州山上,下了窝弓,去树上等了一日。”
猎人埋伏在草丛中专射野兽的弓箭。
窝wō(1)(名)鸟兽、昆虫住的地方:鸟~。(2)(名)比喻坏人聚居的地方:贼~。(3)(名)比喻人体或物体所占的位置:~儿。(4)(名)凹进去的地方:山~。(5)(动)窝藏:~赃。(6)(动)郁积不得发作或发挥:~火。(7)(动)使弯或曲折:把铁丝~个圆圈。(8)(量)用于一胎所生的或一次孵出的动物(猪、牛、羊、狗、鸡等):一~小猪。
弓读音:gōng弓gōng(1)(名)射箭或发弹丸的器械;在近似弧形的有弹性的木条两端之间系着坚韧的弦;拉开弦后;猛然放手;借弦和弓背的弹力把箭或弹丸射出:~箭|弹~|左右开~。(2)(名)(~儿)弓子:弹棉花的绷~儿。(3)(名)丈量地亩的器具;用木头制成;形状略像弓;两端的距离是五尺。也叫步弓。(4)(量)旧时丈量地亩的计算单位;一弓等于五尺。(5)(动)使弯曲:~背|~着腰|~着腿坐着。(6)(Gōnɡ)姓。