jīng jǐ
jīng qí
jīng yóu
jīng kuài
jīng yú
jīng wéi
jīng jǔ
jīng jiā
jīng yì
jīng xiǎn
jīng jiǎ
jīng xià
jīng yì
jīng jiǎn
jīng huī
jīng shàng
jīng xuān
jīng yán
jīng xù
jīng jiǎng
jīng mù
jīng bāo
jīng liú
jīng qǐ
jīng bié
jīng xián
jīng chǒng
jīng pú
jīng zhāo
jīng míng
jīng zhān
jīng xù
jīng dé
jīng quàn
jīng zhuó
jīng fán
jīng chē
jīng gǔ
jīng shàn
jīng yáng
jīng xìn
jīng zhēn
jīng láo
jīng gài
jīng diǎn
jīng yuè
jīng yǔ
jīng biǎo
jīng xiào
jīng lù
jīng sè
jīng dào
jīng yáng
jīng yú
jīng hǎn
jīng zhōng
jīng mì
jīng chóng
jīng shǎng
jīng qí
jīng zhí
jīng bì
jīng bó
jīng yǐn
jīng mìng
jīng pèi
jīng zhì
jīng gàn
jīng sì
jīng gān
jīng fān
jīng bēn
jīng fān
jīng dà
jīng zhào
jīng mén
jīng ěr
jīng gōng
jīng máo
jīng lǘ
jīng yì
jīng jiē
jīng yōng
jīng zhì
jīng pèi
táng gōng
diāo gōng
jiàn gōng
jiā gōng
mù gōng
liù gōng
zhè gōng
huī gōng
dì gōng
xiǎo gōng
wēi gōng
lú gōng
qín gōng
hào gōng
sāng gōng
wǎn gōng
yǐn gōng
guān gōng
lí gōng
diāo gōng
bō gōng
yǔ gōng
yàn gōng
fēi gōng
lú gōng
pú gōng
shuāng gōng
míng gōng
guàn gōng
fāng gōng
wō gōng
shāng gōng
yù gōng
zhěn gōng
chàng gōng
pìn gōng
yī gōng
diāo gōng
qiào gōng
gǎn gōng
róng gōng
hé gōng
bǎi gōng
hú gōng
shè gōng
què gōng
liáng gōng
chūn gōng
yìng gōng
chí gōng
ní gōng
xī gōng
ān gōng
chǔ gōng
tiān gōng
hòu gōng
zú gōng
tāo gōng
qiān gōng
gài gōng
chàng gōng
guà gōng
tāo gōng
jīng gōng
yí gōng
shé gōng
jiǎo gōng
nǔ gōng
tán gōng
wáng gōng
mǎn gōng
xīng gōng
shàng gōng
bù gōng
bèi gōng
dà gōng
dàn gōng
pēng gōng
jù gōng
jīng gōng
mò gōng
bàn gōng
wān gōng
wū gōng
shēn gōng
jiǎo gōng
gāo gōng
zhāng gōng
qīng gōng
diào gōng
huá gōng
gòu gōng
diāo gōng
shí gōng
méi gōng
xiān gōng
ruò gōng
⒈ 亦作“旍弓”。征聘贤士的旌旗和弓。
引语本《孟子·万章下》:“﹝招﹞大夫以旌。”
《左传·庄公二十二年》引逸《诗》:“翘翘车乘,招我以弓。”
晋刘琨《答卢湛》诗:“旍弓騂騂,舆马翘翘。”
《魏书·高允传》:“臣东野凡生,本无宦意,属休延之会,应旌弓之举,释褐凤池,仍参麟阁,尸素官荣,妨贤已久。”
旌jīng(1)(名)古代的一种旗子;旗杆顶上用五色羽毛做装饰。(2)旌表。
弓读音:gōng弓gōng(1)(名)射箭或发弹丸的器械;在近似弧形的有弹性的木条两端之间系着坚韧的弦;拉开弦后;猛然放手;借弦和弓背的弹力把箭或弹丸射出:~箭|弹~|左右开~。(2)(名)(~儿)弓子:弹棉花的绷~儿。(3)(名)丈量地亩的器具;用木头制成;形状略像弓;两端的距离是五尺。也叫步弓。(4)(量)旧时丈量地亩的计算单位;一弓等于五尺。(5)(动)使弯曲:~背|~着腰|~着腿坐着。(6)(Gōnɡ)姓。