hóu zhuǎn
hóu jié
hóu yán
hóu jié
hóu zhuàn
hóu fēng
hóu tóu
hóu yùn
hóu jí
hóu shé
hóu lóng
hóu jīn
hóu wěn
hóu jí
hóu sù
hóu yōng
hóu kēng
hóu shā
hóu yān
hóu yīn
hóu qiāng
hóu jìng
hóu jīn
hóu míng
hóu chún
hóu ái
hóu tóu
hóu é
hóu bì
hóu lóng
shēn jīn
pèi jīn
gē jīn
fǔ jīn
lián jīn
pī jīn
yī jīn
luó jīn
xū jīn
chōng jīn
fēn jīn
nuò jīn
zǐ jīn
cù jīn
zhān jīn
kāi jīn
liǎn jīn
qià jīn
pín jīn
píng jīn
yíng jīn
qīng jīn
shén jīn
shī jīn
qīng jīn
hóu jīn
chǐ jīn
lián jīn
zhuō jīn
liè jīn
cuì jīn
bīng jīn
bà jīn
bèi jīn
⒈ 亦作“喉襟”。
⒉ 喻纲领,要领。
引汉赵岐《<孟子>题辞》:“《论语》者,五经之錧鎋,六蓺之喉衿也。”
宋程大昌《考古编·诗论》:“然则古序也者,其《诗》之喉襟也歟!”
⒊ 喻要害之地。
引《晋书·石勒载记上》:“鄴有三臺之固,西接平阳,四塞山河,有喉衿之势。”
金邓千江《望海潮·上兰州守》词:“营屯绣错,山形米聚,喉襟百二秦关。”
明李东阳《天津卫城修造记》:“矧畿辅之近,喉襟之要,拥重兵,置羣士,而无以控制统驭之,其可哉?”
咽喉及颈领。
喉hóu(名)介于咽和气管之间的部分;喉是呼吸器官的一部分;喉内有声带;又是发音器官;也作喉头。
衿读音:jīn衿jīn(名)同“襟”。(动)〈书〉系(jì)衣裳的带子。