hóu lóng
hóu míng
hóu jí
hóu bì
hóu chún
hóu yōng
hóu zhuàn
hóu tóu
hóu yīn
hóu jié
hóu jìng
hóu shā
hóu fēng
hóu zhuǎn
hóu jīn
hóu jí
hóu jīn
hóu é
hóu lóng
hóu yùn
hóu wěn
hóu ái
hóu qiāng
hóu shé
hóu tóu
hóu yán
hóu sù
hóu kēng
hóu jié
hóu yān
⒈ 病症名。喉头发炎。
引汉董仲舒《春秋繁露·人副天数》:“阳,天气也;阴,地气也。故阴阳之动,使人足病,喉痺起。”
明李时珍《本草纲目·主治二·咽喉》:“喉痺是相火,有嗌疸,俗名走马喉痺,杀人最急。”
喉hóu(名)介于咽和气管之间的部分;喉是呼吸器官的一部分;喉内有声带;又是发音器官;也作喉头。
痹读音:bì痹bì(名)中医指由风、寒、湿等引起的肢体疼痛或麻木的病。