què zhuó
què mén
què lì
què lú
què yīn
què zǐ
què zhēng
què wěi
què gōng
què chèn
què yìn
què àn
què shǐ
què qǐ
què bān
què yǐng
què gòu
què tái
què yàn
què líng
què dù
què jiǎo
què jiàn
què rǔ
què jǐn
què yán
què bào
què jìng
què pǔ
què liáng
què hēi
què huà
què qiáo
què zào
què lú
què shí
què zhǎn
què shān
què lú
què yán
què chá
què què
què yī
què hé
què fǎn
què shēng
què zhǔ
què shàn
què líng
què cháo
què yǔ
què huá
què xǐ
què yǔ
què xiāng
què nǎo
què diàn
què yù
què páo
què hàn
què yào
què xuè
què hù
què lú
què zhǎn
què tóu
què shé
què jià
què shù
què zhōu
què dòu
què ruì
hē zào
fèn zào
jī zào
luō zào
qún zào
jiào zào
huài zào
qiào zào
zhuó zào
guō zào
zhuó zào
hū zào
léi zào
jiāo zào
bīng zào
dà zào
jīng zào
guā zào
què zào
jiàng zào
gòu zào
huān zào
lào zào
gǔ zào
xuān zào
nù zào
hào zào
què zào
dǐ zào
míng zào
jiào zào
huān zào
biē zào
huá zào
fǔ zào
chán zào
huān zào
kuáng zào
hè zào
⒈ 鹊鸣声。俗谓喜兆。
引《禽经》“灵鹊兆喜” 晋张华注:“鹊噪则喜生。”
《宋史·孙守荣传》:“一日,庭鹊噪,令占之,曰:‘来日晡时,当有宝物至。’明日, 李全果以玉柱斧为贡。”
⒉ 指鼓噪。
引郭沫若《洪波曲》第十一章三:“于是日本的学术界和新闻界便鹊噪了起来。传到我们贵国更锦上添花,竟说到西园寺和我成了至交。”
鹊鸣。相传为喜兆。
鹊què(名)喜鹊鸟;嘴尖;尾长;叫声嘈杂。民间传说听见它叫将有喜事来临;所以叫喜鹊。
噪读音:zào噪zào(1)(动)虫或鸟叫:蝉~|鹊~。(2)(动)大声叫嚷:聒~。