shì miǎn
shì lǎo
shì kě
shì láo
shì niàn
shì mò
shì zōng
shì jí
shì rú
shì dān
shì xiàng
shì zuì
shì lǚ
shì jí
shì lèi
shì kǒu
shì cǎi
shì fú
shì diào
shì dié
shì yòu
shì shì
shì fèn
shì yuàn
shì shén
shì fù
shì fú
shì bīng
shì qiāo
shì chū
shì lěi
shì diàn
shì bù
shì ān
shì xǐ
shì huái
shì yì
shì hè
shì jué
shì nán
shì mén
shì jǐng
shì rán
shì dào
shì shǒu
shì jiě
shì mǐ
shì yuān
shì jià
shì kuì
shì fǎ
shì zhàng
shì xián
shì jīn
shì yán
shì fàn
shì yí
shì jiào
shì cài
shì fú
shì bá
shì mèn
shì huò
shì jiān
shì jié
shì lǚ
shì juē
shì dì
shì xué
shì jiǎ
shì fàng
shì jiā
shì ān
shì shì
shì qín
shì juàn
shì dú
shì lì
shì yóu
shì diǎn
shì cí
shì bì
shì liú
shì hàn
⒈ 松散貌。 《诗·周颂·载芟》“载芟载柞,其耕泽泽” 唐孔颖达疏:“然则土气烝达者,谓阳气升上达出,於是耕之,故土得释释然而散也。
引《释训》云:‘释释,耕也。’ 舍人曰:‘释释,犹藿藿,解散之意。’”
陆德明释文:“泽泽,音释释。”
高亨注:“泽泽,读为释释,土解开貌。”