shì diǎn
shì yuàn
shì yòu
shì jí
shì yuān
shì lì
shì lěi
shì kǒu
shì fù
shì mèn
shì hàn
shì jiā
shì fèn
shì cí
shì juàn
shì huái
shì mǐ
shì shì
shì rán
shì lǚ
shì yí
shì kuì
shì niàn
shì jí
shì dié
shì xǐ
shì rú
shì juē
shì ān
shì liú
shì fú
shì shì
shì bīng
shì dān
shì fàn
shì nán
shì zuì
shì yì
shì cǎi
shì qiāo
shì kě
shì hè
shì fú
shì shén
shì jià
shì fàng
shì mén
shì bù
shì láo
shì mò
shì miǎn
shì jiě
shì dào
shì jiào
shì qín
shì xiàng
shì huò
shì jǐng
shì dú
shì bá
shì jué
shì jīn
shì jiān
shì diàn
shì diào
shì zhàng
shì shǒu
shì yán
shì yóu
shì bì
shì zōng
shì jié
shì jiǎ
shì fǎ
shì lǚ
shì ān
shì lǎo
shì chū
shì cài
shì fú
shì xué
shì lèi
shì dì
shì xián
quǎn rú
qǔ rú
mào rú
hóng rú
jù rú
shuò rú
lóu rú
kēng rú
shì rú
wài rú
bà rú
fǔ rú
dà rú
kēng rú
bǐ rú
qiǎn rú
sù rú
jùn rú
yōng rú
shèng rú
wěn rú
dào rú
chún rú
sù rú
lǎo rú
hán rú
shù rú
zhū rú
jiù rú
mào rú
pì rú
hóng rú
dào rú
lǐ rú
lòu rú
lǐ rú
qú rú
pì rú
wěi rú
guī rú
pín rú
suān rú
sú rú
pǔ rú
shēng rú
bā rú
yú rú
xióng rú
zōu rú
jiàn rú
yǎ rú
qú rú
kuí rú
yú rú
hóng rú
jiān rú
luó rú
sān rú
chún rú
lǔ rú
míng rú
yīng rú
hòu rú
mào rú
jù rú
sòng rú
yuān rú
zhū rú
hóng rú
wén rú
kù rú
shī rú
⒈ 指僧人和儒生。
引清魏源《江南吟》之九:“呜呼,胡不尽颁离宫赐释儒!”
1. 解说,说明:解释。注释。释文。释义。
2. 消除,消散:释疑。释怨。涣然冰释(像冰融化了一样,嫌隙和疑虑都完全消除)。
3. 放开,放下:释放。保释。手不释卷。
4. 佛教创始人释迦牟尼的简称,后泛指佛教:释氏。释教。释子(和尚)。释藏(
儒 )(佛教经典的总汇,分经、律、论三藏,包括汉译佛经和中国的一些佛教著述)。释典。读音:rú儒rú(1)(名)春秋时以孔子为代表的学派:~术|~生。(2)(名)旧时指读书人:~医|老~。