shì miǎn
shì bù
shì mò
shì shì
shì yòu
shì hàn
shì fú
shì lǎo
shì yí
shì fù
shì rú
shì lǚ
shì kǒu
shì jiān
shì mèn
shì láo
shì juàn
shì jí
shì dì
shì bá
shì yóu
shì yì
shì jīn
shì jiào
shì diǎn
shì shén
shì cǎi
shì shì
shì xiàng
shì jí
shì zuì
shì lèi
shì jiā
shì huò
shì lì
shì yuàn
shì jué
shì dào
shì qín
shì ān
shì lǚ
shì xué
shì jiě
shì jià
shì huái
shì yuān
shì dān
shì juē
shì fǎ
shì ān
shì jǐng
shì cài
shì jiǎ
shì yán
shì fèn
shì fú
shì niàn
shì zōng
shì mén
shì shǒu
shì xǐ
shì kě
shì diào
shì cí
shì xián
shì chū
shì zhàng
shì hè
shì fàng
shì diàn
shì kuì
shì nán
shì fàn
shì liú
shì rán
shì fú
shì dú
shì qiāo
shì bīng
shì lěi
shì dié
shì bì
shì jié
shì mǐ
yòu zhàng
hé zhàng
chán zhàng
sēn zhàng
bīng zhàng
píng zhàng
fù zhàng
zǎo zhàng
gōng zhàng
páo zhàng
suì zhàng
wú zhàng
bǎn zhàng
dǎ zhàng
zhì zhàng
qiú zhàng
xíng zhàng
shì zhàng
hàn zhàng
yìng zhàng
pài zhàng
bài zhàng
yá zhàng
mǎ zhàng
wèi zhàng
xì zhàng
bàn zhàng
yí zhàng
bǐ zhàng
jiē zhàng
huàn zhàng
lóng zhàng
juàn zhàng
jiǎo zhàng
pì zhàng
dǎo zhàng
chǎo zhàng
huà zhàng
lā zhàng
sǐ zhàng
zāng zhàng
dān zhàng
quán zhàng
gōng zhàng
mà zhàng
mà zhàng
jiāo zhàng
yǎng zhàng
nèi zhàng
líng zhàng
dāo zhàng
duì zhàng
shèng zhàng
nào zhàng
qì zhàng
dèng zhàng
cǎi zhàng
mén zhàng
huī zhàng
bǎo zhàng
jiǎ zhàng
yī zhàng
hè zhàng
yǐ zhàng
qí zhàng
chí zhàng
bào zhang
màn zhàng
zhǐ zhàng
jiàn zhàng
chuàn zhàng
jū zhàng
shèng zhàng
jūn zhàng
è zhàng
gàn zhàng
duì zhàng
kǎi zhàng
shū zhàng
chí zhàng
liáng zhàng
pái zhàng
jìn zhàng
⒈ 放下兵器。参见“释兵”。
引《旧唐书·屈突通传》:“显和(桑显和 )呼其众曰:‘京师陷矣,汝并关西人,欲何所去?’众皆释仗。”
1. 解说,说明:解释。注释。释文。释义。
2. 消除,消散:释疑。释怨。涣然冰释(像冰融化了一样,嫌隙和疑虑都完全消除)。
3. 放开,放下:释放。保释。手不释卷。
4. 佛教创始人释迦牟尼的简称,后泛指佛教:释氏。释教。释子(和尚)。释藏(
仗 )(佛教经典的总汇,分经、律、论三藏,包括汉译佛经和中国的一些佛教著述)。释典。读音:zhàng仗zhàng(1)本义:(动)执;拿着(兵器):(动)执;拿着(兵器)(2)(名)兵器的总称:仪~。(3)(动)凭借;倚仗:~势欺人。仗zhàng(动)指战争或战斗:打好春耕生产这一~。