zhí xiàn
zhí xīn
zhí jiān
zhí jié
zhí gěng
zhí bǎi
zhí hòu
zhí bó
zhí lǐ
zhí bǐ
zhí duō
zhí xíng
zhí shēn
zhí quán
zhí ǎo
zhí dài
zhí jiě
zhí jì
zhí chéng
zhí lái
zhí bō
zhí jǐ
zhí luò
zhí qīng
zhí jìn
zhí gàng
zhí tǐng
zhí lì
zhí liú
zhí dǎo
zhí míng
zhí biàn
zhí jiàn
zhí jìn
zhí xù
zhí sù
zhí guān
zhí cí
zhí miàn
zhí guān
zhí róng
zhí hé
zhí xìn
zhí le
zhí lǐng
zhí shuǎng
zhí pī
zhí róu
zhí léng
zhí lǚ
zhí yì
zhí shì
zhí xiāo
zhí gòng
zhí gàn
zhí hóng
zhí tōng
zhí dú
zhí liu
zhí gōng
zhí nán
zhí jiǎo
zhí dāng
zhí chōng
zhí mèng
zhí kuī
zhí chóu
zhí xì
zhí bì
zhí shū
zhí tào
zhí chǐ
zhí gēng
zhí jǐn
zhí yán
zhí shuài
zhí còu
zhí jiǎo
zhí zhì
zhí xū
zhí gài
zhí liè
zhí cǎo
zhí bèn
zhí zhí
zhí ào
zhí yuān
zhí chéng
zhí chén
zhí suì
zhí chǎn
zhí cháng
zhí dào
zhí shù
zhí gàn
zhí suì
zhí duō
zhí tū
zhí zhāi
zhí bá
zhí shū
zhí rán
zhí xìng
zhí lì
zhí cì
zhí niù
zhí hé
zhí wēn
zhí zhì
zhí bái
zhí tóu
zhí rì
zhí xiàn
zhí duān
zhí kuài
zhí shàng
zhí guān
zhí yuè
zhí běi
zhí shéng
zhí jìng
zhí guà
zhí dá
zhí liè
zhí nán
zhí guàn
zhí sì
zhí lì
zhí yíng
zhí bīng
zhí mìng
zhí zhòu
zhí xíng
zhí pǔ
zhí qiàn
zhí ěr
zhí nèn
zhí qiē
zhí féng
zhí zhì
zhí yì
zhí cí
zhí yīn
zhí fú
zhí gé
zhí suàn
zhí shè
zhí de
zhí shēng
zhí liú
zhí qián
zhí bā
zhí yǔ
zhí liàng
zhí wèi
zhí shēng
zhí ráo
zhí gěng
zhí qián
zhí yì
zhí jué
zhí jiē
zhí gāng
zhí chēng
zhí shǐ
zhí jié
zhí dào
zhí duō
zhí kuī
zhí sǎn
zhí shuō
zhí qíng
zhí dǐ
zhí liàng
zhí shè
zhí liào
zhí zhí
léi běi
nán běi
lǐng běi
dōng běi
gǒng běi
huá běi
qīng běi
fèn běi
zhèng běi
fǎn běi
tái běi
sān běi
yàn běi
bà běi
hú běi
zǒu běi
fēn běi
jì běi
yáng běi
cuī běi
shè běi
mò běi
jiāng běi
shān běi
cí běi
xī běi
cuò běi
zhuī běi
huái běi
zhú běi
zhí běi
shé běi
dài běi
bài běi
dùn běi
gǔ běi
qì běi
hǎi běi
náo běi
jiàng běi
shè běi
tuì běi
bēn běi
dà běi
yǒu běi
shuò běi
hé běi
mù běi
kǒu běi
yàn běi
⒈ 正北。
引《史记·封禅书》:“汉文帝出长安门若见五人於道北,遂因其直北立五帝坛,祠以五牢具。”
唐杜甫《小寒食舟中作》诗:“云白山青万餘里,愁看直北是长安。”
宋苏庠《菩萨蛮·宜兴作》词:“荒坡垂斗柄,直北乡山近。”
直zhí(1)基本义:(形)成直线的:(形)成直线的(2)(形)跟地面垂直的:~升|~上。(3)(形)从上到下的;从前到后的:~行的文字。(4)(动)挺直;使笔直:~起腰来。(5)(形)公正的;正义的:正~。(6)(形)直爽;直截:~性子。(7)(名)汉字的笔画;即“竖”(8)。(9)(副)一直:~奔|~达|~捣|~到|~至。(10)(副)一个劲儿;不断地:~哭|~笑。(Zhí)姓。
北读音:běi[ běi ]
1. 方向,早晨面对太阳,左手的一边,与“南”相对:北方。北辰(古书指北极星)。北上(古代以北为上,后指去本地以北的某地,与“南下”相对)。北极星(出现在天空北部的一颗亮星,人常靠它辨别方向)。北国(指中国北部)。
2. 打了败仗往回逃:败北。