qìng shí
qìng shū
qìng kǒu
qìng diàn
qìng sè
qìng bó
qìng zǐ
qìng kài
qìng guǎn
qìng dì
qìng gōng
qìng qián
qìng shī
qìng cuò
qìng zhǎo
qìng shēng
qìng chū
qìng guǎn
qìng rén
qìng xiāng
qìng zhōng
qìng xuán
qìng jìng
qìng jù
qìng shé
qìng kòng
qìng chóng
⒈ 古人名。掌教击磬钟等乐器,相传名襄,故称。因避世出居海边。事见《论语·微子》。
引汉马融《长笛赋》:“瓠巴聑柱, 磬襄弛悬。”
宋苏轼《东阳水乐亭》诗:“闻道磬襄东入海,遗声恐在海山间。”
磬qìng(1)(名)古代打击乐器。用玉或石做成;形略如曲尺;悬在架上。(2)(名)寺庙中拜佛时敲打的钵状物。
襄读音:xiāng襄xiāng(1)〈书〉本义:(动)相辅而成;帮助:(动)相辅而成;帮助(2)(xiānɡ)姓。