qìng jìng
qìng xiāng
qìng shí
qìng bó
qìng shū
qìng xuán
qìng shé
qìng rén
qìng kòng
qìng gōng
qìng guǎn
qìng kǒu
qìng kài
qìng zǐ
qìng dì
qìng chū
qìng zhǎo
qìng qián
qìng shī
qìng shēng
qìng guǎn
qìng jù
qìng diàn
qìng zhōng
qìng sè
qìng chóng
qìng cuò
diào zhōng
dà zhōng
qiú zhōng
tái zhōng
lóng zhōng
fú zhōng
kòu zhōng
shǎng zhōng
mǔ zhōng
qiān zhōng
míng zhōng
hóng zhōng
shān zhōng
dǐng zhōng
hán zhōng
gài zhōng
jīng zhōng
chēn zhōng
fēn zhōng
dú zhōng
jiā zhōng
diàn zhōng
lín zhōng
jǐng zhōng
qīng zhōng
jiǔ zhōng
biān zhōng
jiǔ zhōng
gē zhōng
liàng zhōng
yǎ zhōng
fàn zhōng
sēng zhōng
sāng zhōng
wàn zhōng
gǔ zhōng
wǔ zhōng
gē zhōng
shēng zhōng
fēng zhōng
guà zhōng
diǎn zhōng
jìng zhōng
shǔ zhōng
hǎo zhōng
míng zhōng
fǔ zhōng
tǎ zhōng
diǎn zhōng
fú zhōng
mǔ zhōng
mǔ zhōng
yuè zhōng
yìng zhōng
liù zhōng
chén zhōng
shí zhōng
xiǎo zhōng
zhuàng zhōng
qíng zhōng
yí zhōng
bì zhōng
mù zhōng
pái zhōng
gū zhōng
chū zhōng
jiǎ zhōng
kōng zhong
huā zhōng
huá zhōng
jī zhōng
hào zhōng
jiǎng zhōng
hóng zhōng
yáo zhōng
shū zhōng
dì zhōng
zhàn zhōng
jìn zhōng
chán zhōng
bǎi zhōng
dào zhōng
qiú zhōng
fàn zhōng
jǐng zhōng
sòng zhōng
huáng zhōng
mǔ zhōng
qìng zhōng
bó zhōng
hòu zhōng
shuāng zhōng
两种古乐[.好工具]器名
⒈ 见“磬鐘”。亦作“磬钟”。两种古乐器名。
引《诗·小雅·鼓钟》“鼓瑟鼓琴,笙磬同音” 唐孔颖达疏:“於是堂上之琴瑟与堂下之磬鐘皆同其声音,不相夺伦。”
唐张乔《书梅福殿壁》诗之二:“雅韵磬钟远,真风楼殿清。”
磬钟是词语,拼音是qìng zhōng ,亦作“ 磬钟 ”。两种古乐器名。
磬qìng(1)(名)古代打击乐器。用玉或石做成;形略如曲尺;悬在架上。(2)(名)寺庙中拜佛时敲打的钵状物。
钟读音:zhōng钟zhōng(1)(名)响器;中空;用铜或铁制成:~鼎|~鼓|~楼。(2)(名)计时的器具;有挂在墙上的;也有放在桌上的:~摆|~表|~点|~声。(3)(名)指钟点、时间:六点~。钟zhōng(1)(动)(情感)等集中:~爱|~情。(2)姓。钟zhōng(名)同“盅”。