东风


东风的组词


东老

dōng lǎo

东直

dōng zhí

东蔷

dōng qiáng

东坛

dōng tán

东观

dōng guàn

东垣

dōng yuán

东嘉

dōng jiā

东迁

dōng qiān

东堂

dōng táng

东表

dōng biǎo

东极

dōng jí

东圊

dōng qīng

东军

dōng jūn

东嵎

dōng yú

东江

dōng jiāng

东越

dōng yuè

东白

dōng bái

东瑟

dōng sè

东灵

dōng líng

东井

dōng jǐng

东髽

dōng zhuā

东平

dōng píng

东沼

dōng zhǎo

东区

dōng qū

东边

dōng bian

东北

dōng běi

东陆

dōng lù

东墅

dōng shù

东亩

dōng mǔ

东閤

dōng hé

东倭

dōng wō

东翁

dōng wēng

东瓯

dōng ōu

东蘠

dōng qiáng

东湖

dōng hú

东夏

dōng xià

东非

dōng fēi

东濒

dōng bīn

东关

dōng guān

东京

dōng jīng

东汇

dōng huì

东垆

dōng lú

东蛮

dōng mán

东楹

dōng yíng

东虚

dōng xū

东台

dōng tái

东牖

dōng yǒu

东向

dōng xiàng

东羌

dōng qiāng

东欧

dōng ōu

东净

dōng jìng

东郊

dōng jiāo

东庑

dōng wǔ

东箭

dōng jiàn

东上

dōng shàng

东灾

dōng zāi

东轩

dōng xuān

东舟

dōng zhōu

东壁

dōng bì

东下

dōng xià

东篱

dōng lí

东渡

dōng dù

东语

dōng yǔ

东耕

dōng gēng

东垂

dōng chuí

东岱

dōng dài

东莱

dōng lái

东歌

dōng gē

东亚

dōng yà

东门

dōng mén

东洋

dōng yáng

东牟

dōng móu

东海

dōng hǎi

东鲁

dōng lǔ

东珠

dōng zhū

东市

dōng shì

东山

dōng shān

东隅

dōng yú

东王

dōng wáng

东野

dōng yě

东事

dōng shì

东流

dōng liú

东原

dōng yuán

东报

dōng bào

东坰

dōng jiōng

东园

dōng yuán

东枢

dōng shū

东箱

dōng xiāng

东邦

dōng bāng

东部

dōng bù

东辕

dōng yuán

东君

dōng jūn

东荣

dōng róng

东皋

dōng gāo

东廧

dōng qiáng

东佃

dōng diàn

东宫

dōng gōng

东盟

dōng méng

东封

dōng fēng

东房

dōng fáng

东南

dōng nán

东胶

dōng jiāo

东笼

dōng lóng

东府

dōng fǔ

东织

dōng zhī

东鄙

dōng bǐ

东胡

dōng hú

东旋

dōng xuán

东道

dōng dào

东旭

dōng xù

东讴

dōng ōu

东父

dōng fù

东选

dōng xuǎn

东爨

dōng cuàn

东兵

dōng bīng

东班

dōng bān

东溜

dōng liū

东司

dōng sī

东齐

dōng qí

东归

dōng guī

东铭

dōng míng

东昏

dōng hūn

东掖

dōng yè

东岩

dōng yán

东津

dōng jīn

东墙

dōng qiáng

东储

dōng chǔ

东闱

dōng wéi

东夷

dōng yí

东面

dōng miàn

东师

dōng shī

东内

dōng nèi

东征

dōng zhēng

东首

dōng shǒu

东维

dōng wéi

东厢

dōng xiāng

东皇

dōng huáng

东华

dōng huá

东垧

dōng shǎng

东丹

dōng dān

东省

dōng shěng

东厕

dōng cè

东鞮

dōng dī

东文

dōng wén

东瀛

dōng yíng

东阿

dōng ā

东生

dōng shēng

东秦

dōng qín

东汉

dōng hàn

东汜

dōng sì

东河

dōng hé

东辖

dōng xiá

东虢

dōng guó

东东

dōng dōng

东国

dōng guó

东音

dōng yīn

东藩

dōng fān

东布

dōng bù

东女

dōng nǚ

东蒐

dōng sōu

东家

dōng jiā

东序

dōng xù

东坑

dōng kēng

东路

dōng lù

东施

dōng shī

东坡

dōng pō

东繇

dōng yáo

东冈

dōng gāng

东渐

dōng jiān

东学

dōng xué

东桥

dōng qiáo

东虞

dōng yú

东晋

dōng jìn

东林

dōng lín

东服

dōng fú

东邻

dōng lín

东溟

dōng míng

东徙

dōng xǐ

东谷

dōng gǔ

东人

dōng rén

东阳

dōng yáng

东龟

dōng guī

东户

dōng hù

东墦

dōng fán

东西

dōng xi

东圃

dōng pǔ

东都

dōng dū

东真

dōng zhēn

东阙

dōng què

东寺

dōng sì

东洛

dōng luò

东鳀

dōng tí

东里

dōng lǐ

东郡

dōng jùn

东搜

dōng sōu

东荒

dōng huāng

东横

dōng héng

东厨

dōng chú

东吴

dōng wú

东朝

dōng cháo

东明

dōng míng

东魏

dōng wèi

东方

dōng fāng

东岛

dōng dǎo

东主

dōng zhǔ

东乡

dōng xiāng

东厸

dōng lín

东偏

dōng piān

东风

dōng fēng

东丁

dōng dīng

东头

dōng tóu

东宛

dōng wǎn

东岳

dōng yuè

东陵

dōng líng

东作

dōng zuò

东波

dōng bō

东郭

dōng guō

东蒙

dōng méng

东葙

dōng xiāng

东丘

dōng qiū

东帝

dōng dì

东闾

dōng lǘ

东土

dōng tǔ

东震

dōng zhèn

东阁

dōng gé

东武

dōng wǔ

东顾

dōng gù

东菑

dōng zī

东索

dōng suǒ

东亳

dōng bó

东田

dōng tián

东经

dōng jīng

东被

dōng bèi

东坦

dōng tǎn

东周

dōng zhōu

东曦

dōng xī

东厂

dōng chǎng

东榑

dōng fú

东床

dōng chuáng

东第

dōng dì

东馆

dōng guǎn

东易

dōng yì

东麓

dōng lù

东朔

dōng shuò

东后

dōng hòu

东绢

dōng juàn


男风

nán fēng

东风

dōng fēng

恩风

ēn fēng

会风

huì fēng

撮风

cuō fēng

焚风

fén fēng

凯风

kǎi fēng

盐风

yán fēng

送风

sòng fēng

移风

yí fēng

讬风

tuō fēng

软风

ruǎn fēng

招风

zhāo fēng

鷐风

chén fēng

柳风

liǔ fēng

搐风

chù fēng

暖风

nuǎn fēng

鲜风

xiān fēng

颠风

diān fēng

季风

jì fēng

憎风

zēng fēng

关风

guān fēng

无风

wú fēng

临风

lín fēng

竹风

zhú fēng

争风

zhēng fēng

瘫风

tān fēng

秋风

qiū fēng

戕风

qiāng fēng

扇风

shān fēng

阆风

láng fēng

流风

liú fēng

出风

chū fēng

鞴风

bèi fēng

中风

zhòng fēng

迅风

xùn fēng

搧风

shān fēng

海风

hǎi fēng

醺风

xūn fēng

眇风

miǎo fēng

避风

bì fēng

凄风

qī fēng

哀风

āi fēng

馋风

chán fēng

幼风

yòu fēng

赑风

bì fēng

整风

zhěng fēng

遗风

yí fēng

学风

xué fēng

把风

bǎ fēng

传风

chuán fēng

开风

kāi fēng

昌风

chāng fēng

黄风

huáng fēng

云风

yún fēng

被风

bèi fēng

人风

rén fēng

心风

xīn fēng

逆风

nì fēng

含风

hán fēng

岚风

lán fēng

淩风

líng fēng

协风

xié fēng

糖风

táng fēng

酒风

jiǔ fēng

暗风

àn fēng

箕风

jī fēng

噫风

yī fēng

帆风

fān fēng

歌风

gē fēng

五风

wǔ fēng

耳风

ěr feng

邪风

xié fēng

时风

shí fēng

背风

bèi fēng

椒风

jiāo fēng

党风

dǎng fēng

攒风

zǎn fēng

杀风

shā fēng

癜风

diàn fēng

飔风

sī fēng

口风

kǒu fēng

囊风

náng fēng

烈风

liè fēng

冷风

lěng fēng

飞风

fēi fēng

御风

yù fēng

恒风

héng fēng

熛风

biāo fēng

爽风

shuǎng fēng

德风

dé fēng

调风

tiáo fēng

飂风

liù fēng

偷风

tōu fēng

炎风

yán fēng

防风

fáng fēng

通风

tōng fēng

鍊风

liàn fēng

肠风

cháng fēng

扶风

fú fēng

了风

le fēng

景风

jǐng fēng

蓼风

liǎo fēng

神风

shén fēng

常风

cháng fēng

顺风

shùn fēng

肃风

sù fēng

蕙风

huì fēng

生风

shēng fēng

凉风

liáng fēng

雁风

yàn fēng

阵风

zhèn fēng

撒风

sā fēng

考风

kǎo fēng

癞风

lài fēng

重风

zhòng fēng

条风

tiáo fēng

沓风

tà fēng

樵风

qiáo fēng

土风

tǔ fēng

祥风

xiáng fēng

喉风

hóu fēng

油风

yóu fēng

悲风

bēi fēng

俊风

jùn fēng

采风

cǎi fēng

食风

shí fēng

楚风

chǔ fēng

天风

tiān fēng

斜风

xié fēng

迷风

mí fēng

惊风

jīng fēng

殊风

shū fēng

刁风

diāo fēng

国风

guó fēng

邠风

bīn fēng

豳风

bīn fēng

摔风

shuāi fēng

手风

shǒu fēng

迵风

dòng fēng

微风

wēi fēng

路风

lù fēng

金风

jīn fēng

成风

chéng fēng

汤风

tāng fēng

杨风

yáng fēng

谈风

tán fēng

便风

biàn fēng

牌风

pái fēng

偃风

yǎn fēng

驱风

qū fēng

曙风

shǔ fēng

闻风

wén fēng

作风

zuò fēng

劫风

jié fēng

愈风

yù fēng

革风

gé fēng

森风

sēn fēng

泽风

zé fēng

正风

zhèng fēng

吟风

yín fēng

顔风

yán fēng

纠风

jiū fēng

同风

tóng fēng

当风

dāng fēng

猋风

biāo fēng

病风

bìng fēng

酸风

suān fēng

长风

zhǎng fēng

儒风

rú fēng

遭风

zāo fēng

诈风

zhà fēng

弊风

bì fēng

反风

fǎn fēng

春风

chūn fēng

鹰风

yīng fēng

钦风

qīn fēng

皇风

huáng fēng

斗风

dòu fēng

阳风

yáng fēng

廉风

lián fēng

撩风

liáo fēng

别风

bié fēng

游风

yóu fēng

荡风

dàng fēng

暄风

xuān fēng

化风

huà fēng

歪风

wāi fēng

仁风

rén fēng

望风

wàng fēng

纯风

chún fēng

真风

zhēn fēng

道风

dào fēng

感风

gǎn fēng

芳风

fāng fēng

驶风

shǐ fēng

扬风

yáng fēng

光风

guāng fēng

侈风

chǐ fēng

王风

wáng fēng

末风

mò fēng

追风

zhuī fēng

霾风

mái fēng

上风

shàng fēng

西风

xī fēng

喝风

hē fēng

知风

zhī fēng

偏风

piān fēng

徽风

huī fēng

看风

kàn fēng

鼓风

gǔ fēng

培风

péi fēng

乱风

luàn fēng

凌风

líng fēng

和风

hé fēng

厉风

lì fēng

张风

zhāng fēng

滔风

tāo fēng

北风

běi fēng

韩风

hán fēng

陋风

lòu fēng

迟风

chí fēng

披风

pī fēng

颽风

kǎi fēng

枯风

kū fēng

寒风

hán fēng

祭风

jì fēng

花风

huā fēng

赌风

dǔ fēng

逞风

chěng fēng

大风

dà fēng

温风

wēn fēng

见风

jiàn fēng

麻风

má fēng

诗风

shī fēng

左风

zuǒ fēng

罡风

gāng fēng

吸风

xī fēng

淫风

yín fēng

胡风

hú fēng

聆风

líng fēng

香风

xiāng fēng

尖风

jiān fēng

肝风

gān fēng

湿风

shī fēng

乾风

qián fēng

倾风

qīng fēng

积风

jī fēng

魔风

mó fēng

刚风

gāng fēng

狂风

kuáng fēng

迎风

yíng fēng

泠风

líng fēng

南风

nán fēng

遐风

xiá fēng

柔风

róu fēng

谨风

jǐn fēng

头风

tóu fēng

摇风

yáo fēng

陵风

líng fēng

巨风

jù fēng

军风

jūn fēng

邙风

máng fēng

士风

shì fēng

跌风

diē fēng

惠风

huì fēng

冬风

dōng fēng

靡风

mí fēng

恺风

kǎi fēng

画风

huà fēng

贾风

jiǎ fēng

麦风

mài fēng

众风

zhòng fēng

列风

liè fēng

孤风

gū fēng

啸风

xiào fēng

韶风

sháo fēng

律风

lǜ fēng

驭风

yù fēng

疠风

lì fēng

鹏风

péng fēng

霜风

shuāng fēng

飘风

piāo fēng

青风

qīng fēng

吹风

chuī fēng

朔风

shuò fēng

隧风

suì fēng

眼风

yǎn fēng

八风

bā fēng

盲风

máng fēng

推风

tuī fēng

山风

shān fēng

隙风

xì fēng

丕风

pī fēng

终风

zhōng fēng

冲风

chōng fēng

变风

biàn fēng

颩风

biāo fēng

冻风

dòng fēng

向风

xiàng fēng

上一组词:穰岁
下一组词:伧辈

更多东的组词

东风的意思


词语解释:

东风dōngfēng

(1) 从东方吹来的风

例小楼昨夜又东风。——南唐·李煜《虞美人》英easterly

(2) 春天的风

(好工具.)英spring breeze

(3) 比喻革命的巨大力量或高涨的革命气势

例东风吹向天地外,荡尽人间群魔妖。——《天安门诗八首》英driving force of revolution

引证解释:

⒈ 东方刮来的风。

引《楚辞·九歌·山鬼》:“东风飘兮神灵雨,留灵脩兮憺忘归。”
唐杜牧《赤壁》诗:“东风不与周郎便, 铜雀春深锁二乔。”
杨朔《海市》:“一般得春景天,雨后,刮东风,才有海市。”

⒉ 指春风。

引《礼记·月令》:“﹝孟春之月﹞东风解冻,蛰虫始振,鱼上冰。”
唐李白《春日独酌》诗之一:“东风扇淑气,水木荣春暉。”
《红楼梦》第五十回:“桃未芳菲杏未红,冲寒先已笑东风。”
刘大白《湖滨晚眺》诗:“微波吐露东风语:明日是清明,青山分外清。”

⒊ 代指春天。

引唐罗隐《绵谷回寄蔡氏昆仲》诗:“一年两度锦城游,前值东风后值秋。”

⒋ 比喻革命的力量或气势。

引谢觉哉《不惑集·干劲》:“而且东风已经在广大的工农劳动人民中刮起来了,仅仅是某些干部尚风平浪静。”
陈毅《满江红》词:“喜东风浩荡海天宽,西风落。”
郭沫若《新华颂》:“多种族,如弟兄,千秋万岁颂东风。”

⒌ 菜名。参见“东风菜”。

引《文选·左思<吴都赋>》:“草则藿、蒳、豆蔻……东风、扶留。”
刘逵注:“东风,亦草也,出九真。”
《齐民要术·五谷果蓏菜茹非中国物产者》引晋顾微《广州记》:“东风华叶似‘落娠妇’,茎紫。宜肥肉作羹,味如酪。”

国语词典:

春风。

网络解释:

东风 (1958年广布道尔基执导电影)

《东风》是广布道尔基导演的一部剧情片,由于中义、马陋夫参与演出。《东风》讲述为了向党的八届二中全会献礼,试制的“东风”牌小轿车要在12天内试制成功。青年铣工李涛,承担了汽车上关键部件轴瓦的试制任务。老工人李士林提前回厂,帮助儿子李涛。

东风 (汉语词汇)

东风是个汉语词汇,比如,东方刮来的风。东风也指天长路远,难以与亲人相见,生人做死别!。另比喻革命的、进步的推动力量或气势,列举,东风已经在广大的工农劳动人民中刮起来了,仅仅是某些干部尚风平浪静。
更多风的组词

东风详细解释


读音:dōng

东dōng(1)(名)方向名;指日出的一边:~方。(2)(名)主人;请客的人:房~。(3)(名)姓。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025