东人


东人的组词


东边

dōng bian

东皇

dōng huáng

东门

dōng mén

东曦

dōng xī

东头

dōng tóu

东榑

dōng fú

东蒙

dōng méng

东部

dōng bù

东阙

dōng què

东岱

dōng dài

东坛

dōng tán

东邦

dōng bāng

东寺

dōng sì

东閤

dōng hé

东鲁

dōng lǔ

东笼

dōng lóng

东岛

dōng dǎo

东主

dōng zhǔ

东阿

dōng ā

东王

dōng wáng

东墙

dōng qiáng

东谷

dōng gǔ

东瓯

dōng ōu

东菑

dōng zī

东坑

dōng kēng

东师

dōng shī

东流

dōng liú

东人

dōng rén

东廧

dōng qiáng

东选

dōng xuǎn

东都

dōng dū

东郊

dōng jiāo

东垧

dōng shǎng

东佃

dōng diàn

东被

dōng bèi

东吴

dōng wú

东津

dōng jīn

东瀛

dōng yíng

东溟

dōng míng

东直

dōng zhí

东音

dōng yīn

东牖

dōng yǒu

东野

dōng yě

东晋

dōng jìn

东汉

dōng hàn

东虞

dōng yú

东向

dōng xiàng

东南

dōng nán

东方

dōng fāng

东施

dōng shī

东园

dōng yuán

东国

dōng guó

东里

dōng lǐ

东亳

dōng bó

东市

dōng shì

东厕

dōng cè

东邻

dōng lín

东墦

dōng fán

东区

dōng qū

东莱

dōng lái

东关

dōng guān

东文

dōng wén

东观

dōng guàn

东魏

dōng wèi

东序

dōng xù

东虢

dōng guó

东明

dōng míng

东箭

dōng jiàn

东北

dōng běi

东真

dōng zhēn

东白

dōng bái

东朝

dōng cháo

东郡

dōng jùn

东省

dōng shěng

东布

dōng bù

东铭

dōng míng

东汇

dōng huì

东汜

dōng sì

东亩

dōng mǔ

东徙

dōng xǐ

东鳀

dōng tí

东波

dōng bō

东房

dōng fáng

东丘

dōng qiū

东桥

dōng qiáo

东经

dōng jīng

东宫

dōng gōng

东垆

dōng lú

东渡

dōng dù

东岩

dōng yán

东君

dōng jūn

东震

dōng zhèn

东后

dōng hòu

东楹

dōng yíng

东荣

dōng róng

东齐

dōng qí

东垂

dōng chuí

东武

dōng wǔ

东父

dōng fù

东陵

dōng líng

东生

dōng shēng

东圃

dōng pǔ

东第

dōng dì

东蒐

dōng sōu

东灾

dōng zāi

东洋

dōng yáng

东羌

dōng qiāng

东湖

dōng hú

东归

dōng guī

东龟

dōng guī

东瑟

dōng sè

东牟

dōng móu

东顾

dōng gù

东珠

dōng zhū

东蔷

dōng qiáng

东郭

dōng guō

东洛

dōng luò

东翁

dōng wēng

东轩

dōng xuān

东歌

dōng gē

东司

dōng sī

东华

dōng huá

东家

dōng jiā

东丁

dōng dīng

东辖

dōng xiá

东堂

dōng táng

东净

dōng jìng

东军

dōng jūn

东道

dōng dào

东陆

dōng lù

东圊

dōng qīng

东闱

dōng wéi

东语

dōng yǔ

东台

dōng tái

东易

dōng yì

东老

dōng lǎo

东溜

dōng liū

东岳

dōng yuè

东林

dōng lín

东上

dōng shàng

东京

dōng jīng

东班

dōng bān

东爨

dōng cuàn

东服

dōng fú

东表

dōng biǎo

东虚

dōng xū

东作

dōng zuò

东迁

dōng qiān

东海

dōng hǎi

东帝

dōng dì

东馆

dōng guǎn

东非

dōng fēi

东秦

dōng qín

东田

dōng tián

东坡

dōng pō

东兵

dōng bīng

东欧

dōng ōu

东倭

dōng wō

东丹

dōng dān

东蘠

dōng qiáng

东麓

dōng lù

东绢

dōng juàn

东繇

dōng yáo

东江

dōng jiāng

东夏

dōng xià

东胶

dōng jiāo

东极

dōng jí

东横

dōng héng

东索

dōng suǒ

东亚

dōng yà

东厂

dōng chǎng

东府

dōng fǔ

东灵

dōng líng

东报

dōng bào

东隅

dōng yú

东冈

dōng gāng

东风

dōng fēng

东濒

dōng bīn

东闾

dōng lǘ

东葙

dōng xiāng

东鞮

dōng dī

东藩

dōng fān

东辕

dōng yuán

东首

dōng shǒu

东学

dōng xué

东储

dōng chǔ

东旭

dōng xù

东征

dōng zhēng

东土

dōng tǔ

东蛮

dōng mán

东平

dōng píng

东周

dōng zhōu

东鄙

dōng bǐ

东东

dōng dōng

东渐

dōng jiān

东厢

dōng xiāng

东山

dōng shān

东髽

dōng zhuā

东宛

dōng wǎn

东嘉

dōng jiā

东耕

dōng gēng

东偏

dōng piān

东嵎

dōng yú

东路

dōng lù

东胡

dōng hú

东内

dōng nèi

东厨

dōng chú

东垣

dōng yuán

东河

dōng hé

东织

dōng zhī

东事

dōng shì

东昏

dōng hūn

东越

dōng yuè

东皋

dōng gāo

东朔

dōng shuò

东坦

dōng tǎn

东原

dōng yuán

东厸

dōng lín

东搜

dōng sōu

东夷

dōng yí

东箱

dōng xiāng

东阳

dōng yáng

东乡

dōng xiāng

东封

dōng fēng

东盟

dōng méng

东荒

dōng huāng

东掖

dōng yè

东西

dōng xi

东壁

dōng bì

东床

dōng chuáng

东舟

dōng zhōu

东墅

dōng shù

东下

dōng xià

东庑

dōng wǔ

东篱

dōng lí

东维

dōng wéi

东井

dōng jǐng

东枢

dōng shū

东面

dōng miàn

东女

dōng nǚ

东旋

dōng xuán

东阁

dōng gé

东讴

dōng ōu

东沼

dōng zhǎo

东户

dōng hù

东坰

dōng jiōng


逼人

bī rén

津人

jīn rén

黎人

lí rén

瑞人

ruì rén

重人

zhòng rén

婦人

fù rén

肥人

féi rén

裸人

luǒ rén

疲人

pí rén

反人

fǎn rén

顽人

wán rén

聋人

lóng rén

鲁人

lǔ rén

皙人

xī rén

谦人

qiān rén

入人

rù rén

丧人

sàng rén

鹰人

yīng rén

徭人

yáo rén

肉人

ròu rén

射人

shè rén

饵人

ěr rén

呲人

cī rén

罪人

zuì rén

唐人

táng rén

铜人

tóng rén

辜人

gū rén

乖人

guāi rén

子人

zǐ rén

神人

shén rén

穰人

ráng rén

耦人

ǒu rén

烝人

zhēng rén

各人

gè rén

辟人

pì rén

害人

hài rén

哲人

zhé rén

政人

zhèng rén

阔人

kuò rén

泪人

lèi rén

贱人

jiàn rén

上人

shàng rén

估人

gū rén

草人

cǎo rén

亨人

hēng rén

闺人

guī rén

讹人

é rén

獶人

náo rén

愁人

chóu rén

亡人

wáng rén

徒人

tú rén

踒人

wō rén

府人

fǔ rén

四人

sì rén

待人

dài rén

馈人

kuì rén

中人

zhōng rén

义人

yì rén

流人

liú rén

袭人

xí rén

竖人

shù rén

佛人

fó rén

乞人

qǐ rén

乱人

luàn rén

字人

zì rén

船人

chuán rén

巷人

xiàng rén

撢人

dǎn rén

撰人

zhuàn rén

谗人

chán rén

兽人

shòu rén

南人

nán rén

客人

kè rén

雕人

diāo rén

闲人

xián rén

湿人

shī rén

妖人

yāo rén

列人

liè rén

工人

gōng rén

轻人

qīng rén

火人

huǒ rén

名人

míng rén

不人

bù rén

剧人

jù rén

俊人

jùn rén

新人

xīn rén

秦人

qín rén

僇人

lù rén

半人

bàn rén

蠢人

chǔn rén

武人

wǔ rén

兵人

bīng rén

哑人

yǎ rén

馋人

chán rén

厨人

chú rén

吾人

wú rén

妇人

fù rén

室人

shì rén

玄人

xuán rén

妥人

tuǒ rén

权人

quán rén

娱人

yú rén

能人

néng rén

鼓人

gǔ rén

游人

yóu rén

朽人

xiǔ rén

浑人

hún rén

矬人

cuó rén

英人

yīng rén

哗人

huá rén

麻人

má rén

阍人

hūn rén

滂人

pāng rén

门人

mén rén

璧人

bì rén

往人

wǎng rén

猥人

wěi rén

越人

yuè rén

美人

měi rén

书人

shū rén

贵人

guì rén

和人

hé rén

淫人

yín rén

囚人

qiú rén

骇人

hài rén

栽人

zāi rén

忍人

rěn rén

鸡人

jī rén

更人

gēng rén

出人

chū rén

洽人

qià rén

㞞人

sóng rén

封人

fēng rén

畴人

chóu rén

低人

dī rén

奇人

qí rén

怄人

òu rén

蚩人

chī rén

横人

héng rén

桃人

táo rén

紅人

hóng rén

黄人

huáng rén

罔人

wǎng rén

归人

guī rén

记人

jì rén

寠人

lóu rén

畸人

jī rén

家人

jiā rén

角人

jiǎo rén

法人

fǎ rén

飞人

fēi rén

倩人

qiàn rén

川人

chuān rén

古人

gǔ rén

菜人

cài rén

料人

liào rén

国人

guó rén

笨人

bèn rén

饎人

xī rén

舁人

yú rén

邑人

yì rén

译人

yì rén

感人

gǎn rén

焙人

bèi rén

胞人

bāo rén

唬人

hǔ rén

痴人

chī rén

倈人

lái rén

超人

chāo rén

今人

jīn rén

全人

quán rén

幽人

yōu rén

辠人

zuì rén

獦人

gé rén

拿人

ná rén

拉人

lā rén

亲人

qīn rén

证人

zhèng rén

王人

wáng rén

路人

lù rén

鹘人

hú rén

一人

yī rén

羞人

xiū rén

假人

jiǎ rén

幸人

xìng rén

丽人

lì rén

文人

wén rén

渗人

shèn rén

钓人

diào rén

马人

mǎ rén

晳人

xī rén

凶人

xiōng rén

化人

huà rén

杀人

shā rén

势人

shì rén

媒人

méi ren

急人

jí rén

吃人

chī rén

金人

jīn rén

壶人

hú rén

魁人

kuí rén

舂人

chōng rén

寺人

sì rén

汉人

hàn rén

防人

fáng rén

斗人

dòu rén

椶人

zōng rén

志人

zhì rén

惊人

jīng rén

兑人

duì rén

送人

sòng rén

饔人

yōng rén

动人

dòng rén

递人

dì rén

寮人

liáo rén

校人

xiào rén

抓人

zhuā rén

胡人

hú rén

可人

kě rén

西人

xī rén

松人

sōng rén

胪人

lú rén

親人

qīn rén

货人

huò rén

师人

shī rén

嫁人

jià rén

育人

yù rén

谄人

chǎn rén

鬃人

zōng rén

爱人

ài ren

觇人

chān rén

匪人

fěi rén

觕人

cū rén

线人

xiàn rén

端人

duān rén

恨人

hèn rén

羁人

jī rén

弓人

gōng rén

累人

lèi rén

显人

xiǎn rén

干人

gān rén

讬人

tuō rén

我人

wǒ rén

黠人

xiá rén

刺人

cì rén

难人

nán rén

邦人

bāng rén

关人

guān rén

悍人

hàn rén

蕃人

fān rén

笃人

dǔ rén

齐人

qí rén

仁人

rén rén

雠人

chóu rén

道人

dào ren

仙人

xiān rén

森人

sēn rén

等人

děng rén

春人

chūn rén

猎人

liè rén

逆人

nì rén

豺人

chái rén

氐人

dī rén

诱人

yòu rén

痤人

cuó rén

活人

huó rén

格人

gé rén

炮人

pào rén

鲛人

jiāo rén

食人

shí rén

迈人

mài rén

僕人

pú rén

立人

lì rén

监人

jiān rén

狠人

hěn rén

枫人

fēng rén

画人

huà rén

寡人

guǎ rén

孺人

rú rén

野人

yě rén

替人

tì rén

迁人

qiān rén

诸人

zhū rén

盗人

dào rén

豳人

bīn rén

圉人

yǔ rén

喑人

yīn rén

闷人

mèn rén

原人

yuán rén

识人

shí rén

龘人

dá rén

歌人

gē rén

惮人

dàn rén

某人

mǒu rén

节人

jié rén

惠人

huì rén

起人

qǐ rén

伟人

wěi rén

业人

yè rén

鸟人

niǎo rén

上一组词:人野
下一组词:东菑

更多东的组词

东人的意思


词语解释:

《诗.小雅.大东》:'东人之子,职劳不来。'朱熹集传:'东人,诸侯之人也。'本指西周统治下的东方诸侯国之人,后泛指陕以东之人。
东家,主人。
指日本人。

引证解释:

⒈ 本指西周统治下的东方诸侯国之人,后泛指陕以东之人。

引《诗·小雅·大东》:“东人之子,职劳不来。”
朱熹集传:“东人,诸侯之人也。”
唐韩愈《酬裴十六功曹巡府西驿途中见寄》诗:“相公罢论道,聿至活东人。”
唐李商隐《旧顿》诗:“东人望幸久咨嗟,四海於今是一家。”

⒉ 东家,主人。

引元李好古《张生煮海》第一折:“[家童云]我家东人好儍也,安知他不是箇妖魔鬼怪,便信着他跟将去了。”
《水浒传》第四八回:“杜兴再渡过来见宋江,禀道:‘俺东人再三拜上头领,本欲亲身迎迓,奈缘中伤,患躯在床,不能相见,容日专当拜会。’”
《儿女英雄传》第十四回:“﹝安学海问:﹞‘这里可是邓九公府上?’那人答道:‘在下姓李。邓九太爷便是敝东人,不在家里。’”
鲁迅《准风月谈·归厚》:“先前演的是《杀子报》罢,这回就须是《三娘教子》,‘老东人呀,唉,唉,唉!’”

⒊ 指日本人。参见“东邦”。

引郭沫若《西湖纪游》诗:“那几个骄慢的东人,在一旁嗤笑你们哟!”

国语词典:

主人。

网络解释:

东人

1. 《诗·小雅·大东》:“东人之子,职劳不来。”朱熹集传:“东人,诸侯之人也。”本指西周统治下的东方诸侯国之人,后泛指陕以东之人。 唐韩愈《酬裴十六功曹巡府西驿途中见寄》诗:“相公罢论道,聿至活东人。” 唐李商隐《旧顿》诗:“东人望幸久咨嗟,四海於今是一家。”2. 东家,主人。元李好古 《张生煮海》第一折:“[家童云]我家东人好儍也,安知他不是箇妖魔鬼怪,便信着他跟将去了。”《水浒传》第四八回:“杜兴再渡过来见宋江,禀道:‘俺东人再三拜上头领,本欲亲身迎迓,奈缘中伤,患躯在床,不能相见,容日专当拜会。’”《儿女英雄传》第十四回:“﹝安学海问:﹞‘这里可是邓九公府上?’那人答道:‘在下姓李。 邓九太爷 便是敝东人,不在家里。’”鲁迅《准风月谈·归厚》:“先前演的是《杀子报》罢,这回就须是《三娘教子》,‘老东人呀,唉,唉,唉!’”3. 指日本人。 郭沫若《西湖纪游》诗:“那几个骄慢的东人,在一旁嗤笑你们哟!”参见“ 东邦 ”。
更多人的组词

东人详细解释


读音:dōng

东dōng(1)(名)方向名;指日出的一边:~方。(2)(名)主人;请客的人:房~。(3)(名)姓。

读音:rén

人rén(1)(名)能制造工具并使用工具进行劳动的高等动物:男~|女~|~们|~类。(2)(名)每人;一般人:~手一册|~所共知。(3)(名)指成年人:长大成~。(4)(名)指某种人:工~|军~|主~|介绍~。(5)(名)别人:~云亦云|待~诚恳。(6)(名)指人的品质、性格或名誉:这个同志~很好|他~老实。(7)(名)指人的身体或意识:这两天~不大舒服。(8)(名)指人手、人材:我们这里正缺~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025