wán hàn
wán sè
wán biāo
wán tān
wán bì
wán zuò
wán shū
wán bēn
wán mào
wán nuò
wán kuàng
wán àn
wán guǎng
wán mí
wán wán
wán chī
wán shí
wán hūn
wán wéi
wán sī
wán huà
wán dùn
wán fěi
wán kuàng
wán huá
wán kàng
wán jūn
wán hū
wán pú
wán bēn
wán bèi
wán dí
wán jiù
wán héng
wán tí
wán jù
wán mín
wán nüè
wán nú
wán lòu
wán rǒng
wán wán
wán qiáng
wán pú
wán nú
wán liè
wán fú
wán tóng
wán biāo
wán shuǎ
wán sú
wán hù
wán yàn
wán cái
wán zhì
wán pí
wán zhuō
wán shì
wán bǐ
wán ān
wán miù
wán xuǎn
wán chán
wán hòu
wán xiōng
wán chóu
wán yú
wán bì
wán zhuān
wán qū
wán qián
wán yán
wán xì
wán bì
wán yín
wán cí
wán zhèng
wán hěn
wán bì
wán gù
wán míng
wán xiāo
wán è
wán bì
wán chá
wán míng
wán ròu
wán tóng
wán báo
wán hù
wán hěn
wán jí
wán kuài
wán dùn
wán gù
wán bèi
wán lóng
wán rén
wán jiǎo
wán jiàn
wán méng
wán lǔ
wán lǔ
wán ào
wán gǔ
wán mò
wán zào
wán sì
wán tiě
wán sè
wán sù
wán fǔ
wán yún
wán sè
wán gěng
wán pǐ
wán shū
⒈ 亦作“顽卤”。
⒉ 顽劣愚钝,不敏锐。
引汉王充《论衡·命禄》:“或时下愚而千金,顽鲁而典城。”
北齐颜之推《颜氏家训·教子》:“贤俊者自可赏爱,顽鲁者亦当矜怜。”
明夏完淳《刘文学感遇》诗:“小臣顽鲁质,元后谬一顾。”
⒊ 谓不锋利。
引宋曾巩《送欧阳员外归觐滁州舍人》诗:“顾我齿诸本,渐磨苦顽鲁。”
⒋ 愚妄而粗野。
引元孙仲章《勘头巾》第二折:“此处官浊吏弊,人民顽卤。”
顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。
鲁读音:lǔ鲁lǔ(1)(形)迟钝;笨:愚~|~钝。(2)(形)莽撞;粗野:粗~|~莽。鲁lǔ(1)周朝国名;在山东曲阜一带。(2)山东的别称。(3)(Lǔ)姓。