fān kù
fān wéi
fān jué
fān tiáo
fān niè
fān wáng
fān shì
fān yuán
fān tái
fān chái
fān xuān
fān shǔ
fān lí
fān dùn
fān yí
fān dǐ
fān bāng
fān dī
fān kǔn
fān qī
fān bù
fān luó
fān yì
fān hàn
fān wèi
fān qiáng
fān sī
fān chǔ
fān yuè
fān hòu
fān yuán
fān chē
fān hàn
fān zhèn
fān fǔ
fān luò
fān fáng
fān chén
fān zhuàn
fān guó
fān píng
fān bì
fān bó
fān hòu
fān biǎo
fān fēng
fān yǎn
fān fú
fān hàn
fān hùn
piāo hàn
fáng hàn
zhāo hàn
wán hàn
yàn hàn
bì hàn
biān hàn
jù hàn
dī hàn
jù hàn
diāo hàn
fān hàn
bì hàn
qiǎng hàn
fēng hàn
yù hàn
duì hàn
nǐ hàn
róng hàn
dǐ hàn
zhèn hàn
píng hàn
qiàng hàn
shǒu hàn
shè hàn
pī hàn
nì hàn
fān hàn
⒈ 亦作“藩扞”。
⒉ 守御,保卫。
引汉贾谊《新书·益壤》:“陛下所恃以为藩捍者,以代淮阳耳。”
《新五代史·杂传四·王师范》:“诸镇有兵,所以藩扞天子,今天子危辱,而诸镇反以兵自卫。”
⒊ 指卫国之臣。
引《晋书·殷仲堪传》:“帝以会稽王非社稷之臣,擢所亲幸以为藩捍。”