bì huí
bì míng
bì xiōng
bì nán
bì yì
bì dào
bì lǔ
bì yán
bì fàng
bì jǐn
bì huàn
bì qiǎn
bì kòu
bì yǐng
bì shèn
bì zāi
bì ràng
bì qū
bì cáng
bì xiǎn
bì qín
bì táo
bì rèn
bì cōng
bì zào
bì yùn
bì xián
bì tóu
bì cì
bì duǒ
bì zhài
bì miǎn
bì yuǎn
bì diàn
bì jìng
bì xián
bì ài
bì huāng
bì lù
bì róng
bì kòu
bì suì
bì pà
bì huì
bì hài
bì hàn
bì huò
bì jì
bì jì
bì wèi
bì huì
bì chén
bì sú
bì shòu
bì miàn
bì míng
bì dīng
bì xiāng
bì zhāo
bì jǐn
bì lù
bì yùn
bì shuāi
bì zuì
bì shè
bì bàng
bì zhú
bì wán
bì yì
bì xí
bì kāi
bì guāng
bì yán
bì jiǔ
bì xīn
bì xuān
bì shì
bì jū
bì qǐn
bì qīn
bì zhái
bì lǎn
bì yāng
bì pì
bì dì
bì jī
bì gǔ
bì xiū
bì dì
bì tuì
bì xuān
bì qù
bì kè
bì chán
bì táng
bì jiù
bì suō
bì jiē
bì shēng
bì chóu
bì jié
bì qì
bì mǎ
bì fēng
bì hán
bì jìng
bì hù
bì jìng
bì nòng
bì xùn
bì zào
bì mìng
bì shǎn
bì lì
bì chóu
bì xiāo
bì jì
bì rén
bì yǐn
bì xíng
bì chán
bì shí
bì suǒ
bì jiù
bì shà
bì wò
bì chù
bì fú
bì guó
bì dài
bì guāi
bì dì
bì yǎn
bì luàn
bì wēn
bì bào
bì qiè
bì rè
bì zéi
bì xié
bì àn
bì shuì
bì sēng
bì qū
bì shì
bì zhū
bì táng
bì chóu
bì fēng
bì shì
bì chǒng
bì sè
bì yuàn
bì dì
bì yǔ
bì nì
bì yì
bì cí
bì xiè
bì xǐ
bì qiān
bì yán
bì lǐ
bì fù
bì xíng
bì gǔ
bì gài
bì shěng
bì zuò
bì bīng
bì quán
bì shǔ
bì nián
bì zǒu
bì qīng
bì yíng
⒈ 见“避喧”。亦作“避諠”。谓避离喧嚣的尘世。
引南朝梁沉约《酬谢宣城朓卧疾》诗:“从宦非宦侣,避世作避諠。”
唐皇甫冉《赠郑山人》诗:“避喧心已惯,念远梦频成。”
宋王安石《寄孙正之》诗:“友中惟子长招隐,世上何人可避喧。”
明何景明《雨后溪园即事》诗:“开径徒怀侣,临流且避諠。”
清屈大均《广东新语·山语·端州山水》:“有洞有泉,却暑避喧,允为佳胜。”