shēn shù
shēn juàn
shēn yán
shēn shǒu
shēn yāo
shēn dǒu
shēn lǐ
shēn kěn
shēn jìng
shēn fù
shēn zhāng
shēn qū
shēn jī
shēn cháng
shēn gōu
shēn dào
shēn tóu
shēn suō
shēn zhǎn
shēn zhí
shēn kēng
shēn ēn
shēn jiǎo
shēn shū
shēn méi
shēn shēn
shēn chū
shēn sù
shēn qiàn
shēn zhì
shēn qǐng
shēn tuǐ
shēn xiè
shēn sù
jié sù
wǎng sù
chén sù
jiān sù
biǎo sù
sòng sù
yìng sù
fēi sù
gōng sù
shèng sù
qì sù
yuān sù
fū sù
miǎn sù
bài sù
shàng sù
yuè sù
miǎn sù
lǐ sù
yuán sù
hào sù
gào sù
pōu sù
fǎn sù
qīng sù
yù sù
pī sù
chéng sù
fù sù
biàn sù
lùn sù
jiào sù
tōng sù
biàn sù
tán sù
xián sù
zì sù
fán sù
zī sù
bǐng sù
zhēng sù
kū sù
tóu sù
kè sù
kàng sù
kòng sù
chè sù
chóu sù
chǎn sù
dié sù
qǐng sù
xuān sù
cí sù
āi sù
cí sù
shēn sù
⒈ 亦作“伸愬”。
⒉ 向上级官员说明情由,请求裁处。
引宋叶适《上宁宗皇帝札子》三:“盖转运司於本州为所部官吏,虽常伸愬,不敢取必。”
元关汉卿《四春园》第二折:“鬭打相争、人命等事,都来我根前伸诉。”
⒊ 说明苦衷或委屈。
引《初刻拍案惊奇》卷二三:“行修伸诉离恨,一把抱住不放。”
《二十年目睹之怪现状》第八回:“代兄弟在方伯跟前,伸诉伸诉,求方伯好歹代我説几句好话。”
巴金《新生·四月十七日》:“这里面有思念,有爱慕,有回忆,有眼泪,有伸诉,有安慰。”
伸shēn(动)(肢体或物体的一部分)展开:~直|~展。
诉读音:sù诉sù(1)(动)诉说:~苦|告~。(2)(动)说给别人:~冤|苦~。(3)(动)倾吐心理话:倾~|泣~。