sàng qǔ
sàng fān
sàng lǜ
sàng cì
sàng bǎng
sàng zhǔ
sàng dào
sàng shī
sàng bāng
sàng jù
sāng luàn
sàng wǎng
sàng qì
sàng gǒu
sāng fú
sàng dǎn
sàng pú
sàng zhì
sāng jià
sàng qǔ
sàng jì
sàng zǐ
sàng qīn
sàng mìng
sāng jiā
sàng guó
sàng bài
sàng yǔn
sàng bāng
sàng jiǎn
sāng yí
sàng jì
sàng shēng
sàng bài
sàng zé
sàng shī
sàng qī
sàng jiù
sāng bàng
sàng yuán
sàng huò
sàng jǔ
sàng wáng
sàng fēn
sāng zàng
sàng kū
sàng diàn
sàng wù
sàng pò
sàng zī
sàng shà
sàng líng
sàng fān
sàng ǒu
sàng qì
sāng shì
sàng xīn
sàng duó
sàng zǎi
sàng guān
sàng jū
sàng bìng
sāng lǐ
sàng méi
sāng zhōng
sàng míng
sàng fǔ
sàng huāng
sàng bàng
sàng dé
sàng huà
sàng rén
丧梆sàngbāng
(1) 〈方〉
(2) 说话或性格等不温和,脾气倔强
英stiff(3) 用话冒犯
例别拿这些话丧梆人英offend1. 丢掉,失去:丧失。丧生。丧偶。丧胆。丧气(不吉利,倒霉。“气”读轻声)。颓丧(情绪低落,精神委靡)。懊丧。沮丧。丧权辱国。丧尽天良(良心全部失去了)。
梆读音:bāng1.打更等用的梆子。
2.用棍子等打;敲:奶奶拿起擀面杖要~他。~树上的红枣儿吃。
3.敲打木头的声音:~~~地使劲敲门。