gēng nán
gēng huò
gēng fǎng
gēng dú
gēng zhù
gēng shē
gēng shì
gēng fù
gēng chē
gēng yōng
gēng dú
gēng huò
gēng nóng
gēng cán
gēng diào
gēng qì
gēng méng
gēng yán
gēng zhòng
gēng fū
gēng záo
gēng rén
gēng zhí
gēng jià
gēng chú
gēng fá
gēng jí
gēng tián
gēng niú
gēng jí
gēng yì
gēng chú
gēng chù
gēng zhàn
gēng fān
gēng chóu
gēng mù
gēng shì
gēng chán
gēng sǒu
gēng jù
gēng zuò
gēng yún
gēng pán
gēng liáo
gēng dào
gēng nú
gēng zhù
gēng sè
gēng kěn
gēng lí
gēng yōu
gēng lǒng
gēng liǎn
gēng zhú
gēng suō
gēng yú
gēng sāng
gēng dì
gēng tán
gēng yún
gēng xué
gēng zhí
gēng zhī
gēng fā
gēng lěi
gēng jiè
gēng lí
gēng shē
gēng lì
gēng yān
gēng tún
gēng tóng
gēng nòu
gēng guàn
gēng xiè
gēng shēn
chì nóng
diàn nóng
shān nóng
diàn nóng
yào nóng
sān nóng
sī nóng
xiān nóng
gōng nóng
chén nóng
shàng nóng
chá nóng
zhè nóng
xiǎo nóng
zé nóng
wù nóng
gēng nóng
lí nóng
xī nóng
láo nóng
zhōng nóng
shī nóng
kè nóng
yē nóng
fù nóng
lì nóng
shén nóng
zhuāng nóng
yā nóng
sāng nóng
kuān nóng
yán nóng
duò nóng
shèng nóng
chūn nóng
huā nóng
huò nóng
guǒ nóng
jīn nóng
jì nóng
cūn nóng
cán nóng
lǚ nóng
guī nóng
jiǔ nóng
guā nóng
huáng nóng
yíng nóng
hái nóng
wéi nóng
shi nóng
lí nóng
yān nóng
dà nóng
xiāng nóng
qí nóng
zhī nóng
gǔ nóng
zhòng nóng
fù nóng
lì nóng
yǔ nóng
xùn nóng
shào nóng
jiāo nóng
gù nóng
kēng nóng
mián nóng
pín nóng
liáng nóng
miǎn nóng
tián nóng
lǎo nóng
xià nóng
lín nóng
quàn nóng
běn nóng
⒈ 农人。
引《国语·晋语七》:“边鄙耕农不儆,其利二也。”
《墨子·贵义》:“翟上无君上之事,下无耕农之难。”
明王世贞《过长平作长平行》:“耕农往往夸遗跡,战鏃千年土花碧。”
⒉ 指务农。
引《管子·五辅》:“其士民贵武勇而贱得利,其庶人好耕农而恶饮食。”
《史记·周本纪》:“弃为儿时,屹如巨人之志。其游戏,好种树麻、菽、麻、菽美。及为成人,遂好耕农。”
《后汉书·赵咨传》:“以病免还,躬率子孙耕农为养。”
耕gēng(动)用犁把田里的土翻松:~田|~种|春~|精~细作。
农读音:nóng农nóng(1)(名)农业:~村|~场|~具|~林|~忙|~田|~闲|~械|~学|~药|~产品。(2)(名)农民:~会|~协|~夫|~妇。(3)(名)(Nónɡ)姓。