biāo cǎi
biāo shuō
biāo jiē
biāo yǔn
biào mò
biāo jué
biāo qián
biāo mài
biāo bǎng
biāo guān
biāo tí
biāo bǎng
biāo huò
biāo fú
biāo zhì
biāo zhì
biāo shēn
biāo qì
biāo yù
biāo qiè
biāo jǔ
biāo lüè
biāo bō
biāo jiè
biāo luò
biāo péng
biāo yáo
biāo pì
biāo gé
biāo pái
biāo méi
biāo mù
biāo zhāi
biāo biāo
biāo xiǎn
biāo jì
biāo chì
xuān jiē
xiān jiē
biāo jiē
shù jiē
yán jiē
dǎ jiē
fā jiē
hū jiē
biǎo jiē
àn jiē
kǒng jiē
biāo jiē
diào jiē
qiān jiē
kāi jiē
yuān jiē
biàn jiē
zhāo jiē
gāo jiē
lì jiē
tiáo jiē
fù jiē
qiǔ jiē
mì jiē
gé jiē
xián jiē
tí jiē
kuò jiē
zhā jiē
qiào jiē
⒈ 标榜。摽,通“标”。
引宋司马光《清逸处士魏君墓志铭》:“然与人和,浮沉閭里,不自摽揭,以故其生也,人乐与之游;其没也,无谤言。”
1. 挥之使动:“曹子摽剑而去之”。
2. 高扬:“摽然若秋云之远”。
3. 古同“标”,标榜。
揭读音:jiē[ jiē ]1. 把盖在上面的东西拿起,或把粘合着的东西分开:揭锅。揭幕。
2. 使隐瞒的事物显露:揭露。揭发。揭底。揭穿。揭短。揭晓。
3. 高举:揭竿而起。
4. 标示:揭橥(zhū)(本是作标记的小木桩,引申为标志。亦作“揭著”)。揭示。
5. 扛,持。
6. 姓。