hū xiāo
hū xiōng
hū jiào
hū wèi
hū kàn
hū wáng
hū yǔ
hū zhào
hū lū
hū jī
hū yán
hū xī
hū jiù
hū rǎo
hū jiē
hū shān
hū nòng
hū zào
hū jiē
hū yuān
hū xū
hū hū
hū shuāng
hū yǎn
hū suǒ
hū biàn
hū chī
hū yù
hū yīn
hū hā
hū qì
hū jì
hū gēng
hū chī
hū bó
hū hán
hū yáng
hū shan
hū sōng
hū fú
hū tóu
hū lā
hū hè
hū bó
hū lóng
hū hé
hū lán
hū hào
hū chī
hū xiào
hū huàn
hū chàng
hū háo
hū jǐng
hū wǔ
hū hǎn
hū lū
hū shēng
hū hǒu
hū shào
hū ěr
hū dú
hū pú
hū chì
hū lā
hū yìng
hū rǎng
hū xī
hū xiǎng
hū tū
hū zǐ
hū xī
hū chēng
hū nóng
hū háo
hū míng
hū xī
hū lú
hū xī
hū gào
hū chī
hū yīng
hū tái
hū tiān
biāo jiē
xiān jiē
qiào jiē
qiǔ jiē
kuò jiē
kāi jiē
hū jiē
gāo jiē
biāo jiē
biàn jiē
tí jiē
lì jiē
mì jiē
biǎo jiē
shù jiē
gé jiē
fù jiē
xián jiē
tiáo jiē
kǒng jiē
zhā jiē
zhāo jiē
yuān jiē
fā jiē
yán jiē
dǎ jiē
qiān jiē
xuān jiē
diào jiē
àn jiē
⒈ 亦作“呼偈”。 汉时西域国名。
引《史记·匈奴列传》:“定楼兰、乌孙、呼揭及其旁二十六国,皆以为匈奴。”
《汉书·陈汤传》:“会汉发兵送呼韩邪单于,郅支由是遂西破呼偈、坚昆、丁令。”
颜师古注引服虔曰:“呼偈,小国名,在匈奴北。”
呼hū(1)(动)生物体把体内的气体排出体外(跟‘吸’相对):~吸|~出一口气。(2)(动)大声喊:~声|欢~|~口号|大声疾~。(3)(动)叫;叫人来:直~其名|一~百诺|~之即来;挥之即去。(4)(Hū)姓。(5)象声词:北风~~地吹。
揭读音:jiē[ jiē ]1. 把盖在上面的东西拿起,或把粘合着的东西分开:揭锅。揭幕。
2. 使隐瞒的事物显露:揭露。揭发。揭底。揭穿。揭短。揭晓。
3. 高举:揭竿而起。
4. 标示:揭橥(zhū)(本是作标记的小木桩,引申为标志。亦作“揭著”)。揭示。
5. 扛,持。
6. 姓。