zhāi líng
zhāi hé
zhāi huì
zhāi shēn
zhāi rì
zhāi jiào
zhāi sù
zhāi jiàn
zhāi niáng
zhāi chú
zhāi niàng
zhāi xiǔ
zhāi fēi
zhāi jiǎng
zhāi qī
zhāi lì
zhāi láng
zhāi fǎng
zhāi huò
zhāi fū
zhāi cí
zhāi dǎo
zhāi lǜ
zhāi mí
zhāi jié
zhāi fáng
zhāi bǎng
zhāi bō
zhāi qī
zhāi cháng
zhāi jiè
zhāi kē
zhāi jū
zhāi guān
zhāi páo
zhāi píng
zhāi cí
zhāi qǐn
zhāi lì
zhāi xīn
zhāi zhōu
zhāi shēng
zhāi mǎ
zhāi yù
zhāi gōng
zhāi sù
zhāi shè
zhāi guǒ
zhāi gàn
zhāi zuò
zhāi xiū
zhāi zhuàn
zhāi zhuāng
zhāi pú
zhāi guān
zhāi gé
zhāi fàn
zhāi pó
zhāi zhòu
zhāi qí
zhāi mù
zhāi chéng
zhāi guǎn
fēng chú
gōng chú
bāo chú
shū chú
bāng chú
xíng chú
xǐ chú
páo chú
bā chú
zhāi chú
dōng chú
tāng chú
xià chú
jiā chú
kāi chú
pín chú
shā chú
yù chú
zào chú
wài chú
xiāng chú
gōng chú
shén chú
shì chú
yí chú
huán chú
jiān chú
jùn chú
shān chú
tiān chú
nèi chú
sēng chú
xiān chú
shè chú
zhǎng chú
sī chú
pīn chú
kuí chú
qiān chú
zhǔ chú
bīng chú
bì chú
bīng chú
⒈ 见“斋厨”。亦作“斋厨”。寺庙的厨房。又称香积厨。
引宋叶适《宿石门》诗:“栖栖三羽衣,日晏斋厨空。”
清黄景仁《遇雨止云谷寺》诗:“斋厨列蔬果,茗味更清絶。”
亦指一般的厨房。 宋苏轼《后杞菊赋》:“及移守胶西,意且一饱,而斋厨索然,不堪其忧。”
斋zhāi(1)(动)斋戒。(2)(名)信仰佛教、道教等宗教的人所吃的素食。(3)(动)舍饭给僧人:~僧。(4)(名)屋舍:书~|新~。
厨读音:chú1.厨房,专用于做饭菜的地方。
2.指烹调工作或从事烹调工作的人:掌~。名~。