shū píng
shū hán
shū bó
shū zhào
shū chú
shū náng
shū jiǎ
shū lù
shū kuài
shū qiè
shū jiàn
shū dān
shū cè
shū yín
shū hù
shū shǐ
shū gū
shū běn
shū kè
shū lì
shū dài
shū xiě
shū bù
shū dù
shū juàn
shū jù
shū shú
shū shū
shū lín
shū chà
shū chī
shū wù
shū cǎo
shū qì
shū qì
shū jiè
shū kù
shū nuò
shū jí
shū liáng
shū gé
shū shēng
shū zhì
shū xiāng
shū yōng
shū dāi
shū yòu
shū gǔ
shū yán
shū zhǎn
shū hào
shū méi
shū guǎn
shū yè
shū gǎo
shū gōng
shū chéng
shū wěi
shū jǐ
shū jià
shū lùn
shū hàn
shū jú
shū shè
shū wū
shū gōng
shū pǐ
shū gǎo
shū suǐ
shū yì
shū jiā
shū cí
shū xīn
shū yín
shū xìn
shū jīng
shū tǐ
shū chuáng
shū yì
shū pù
shū yuàn
shū fáng
shū fèi
shū chéng
shū cí
shū hàn
shū cè
shū jì
shū lǐ
shū quàn
shū lóu
shū shè
shū yún
shū tíng
shū zǔ
shū yù
shū shǒu
shū àn
shū gé
shū pàn
shū fǔ
shū chóng
shū wéi
shū dài
shū mí
shū yǔ
shū cè
shū kān
shū pí
shū jí
shū bì
shū jì
shū miàn
shū xù
shū lù
shū diān
shū kè
shū chāo
shū míng
shū dú
shū gé
shū qún
shū fú
shū yú
shū cì
shū zhá
shū kōng
shū xué
shū jià
shū hòu
shū jì
shū rén
shū chǐ
shū nǎo
shū bàn
shū huà
shū tí
shū bào
shū shǒu
shū dǎn
shū dī
shū chāo
shū jīn
shū zhāi
shū shàn
shū diǎn
shū qiān
shū jǐ
shū pàn
shū tiē
shū diàn
shū chú
shū tān
shū mào
shū wén
shū zhèng
shū pà
shū zì
shū zǐ
shū huì
shū chuán
shū nú
shū zhā
shū guǐ
shū lìng
shū bèi
shū bǎn
shū mù
shū wéi
shū dāo
shū guì
shū dàng
shū zhāo
shū fēi
shū qiàn
shū diān
shū qiáo
shū bāo
shū tóng
shū lù
shū gēn
shū xiāng
shū diàn
shū táng
shū jiǎn
shū shēn
shū xíng
shū sì
shū fǎ
shū pǔ
shū kuì
shū kě
shū mìng
shū bǎn
shū fāng
shū jiān
shū yóu
shū huǎng
zhāi chú
gōng chú
xià chú
fēng chú
xǐ chú
sēng chú
pín chú
sī chú
zhǎng chú
shén chú
yù chú
tāng chú
jùn chú
shū chú
jiān chú
huán chú
bīng chú
shì chú
shā chú
xiāng chú
zhǔ chú
pīn chú
shè chú
wài chú
bā chú
bì chú
bāo chú
páo chú
bāng chú
shān chú
kāi chú
gōng chú
kuí chú
xíng chú
xiān chú
tiān chú
zào chú
nèi chú
bīng chú
dōng chú
qiān chú
yí chú
jiā chú
书厨shū chú,shū chú
1. 书柜。
英bookcase;2. 比喻博学的人,也比喻读书多而不会运用的人。
例时敏于为文,未尝属稿,落笔已就,两学目之曰立地书厨。——《宋史·吴时传》⒈ 见“书厨”。亦作“书橱”。亦作“书厨”。
⒉ 藏书的橱柜。
引《警世通言·王安石三难苏学士》:“徐伦去后, 东坡见四壁书橱关闭有锁,文几上只有笔砚,更无餘物。”
⒊ 喻指学问淹博的人。
引《宋史·吴时传》:“时敏於为文,未尝属稿,落笔已就,两学目之曰‘立地书厨’。”
宋叶适《题端信师帖》:“淳熙初,都下禪讲尚多宿旧名人,师年少,操矛入室,援据古今,中其机要,咸相顾叹骇曰:‘信书厨,不可与争也!’”
⒋ 讽喻读书多而不能运用的人。 《南齐书·陆澄传》:“当世称为硕学,读《易》三年不解文义,欲撰《宋书》竟不成。
引王俭戏之曰:‘ 陆公,书厨也。’”
唐韦縠《<才调集>序》:“余少博羣言,常所得志,虽秋萤之照不远,而雕虫之见自佳。古人云:自听之谓聪,内视之谓明也。又安可受誚於愚卤,取讥於书厨者哉?”
鲁迅《而已集·读书杂谈》:“倘只看书,便变成书厨,即使自己觉得有趣,而那趣味其实是已在逐渐硬化,逐渐死去了。”
藏书的柜子。
书shū(1)本义:(动)写字;记录;书写:(动)写字;记录;书写(2)(名)字体:隶~。(3)(名)装订成册的著作:一本~。(4)(名)书信:家~。(5)(名)文件:说明~。
厨读音:chú1.厨房,专用于做饭菜的地方。
2.指烹调工作或从事烹调工作的人:掌~。名~。