bǎn chǐ
bǎn ruò
bǎn zhàng
bǎn cè
bǎn tián
bǎn tóng
bǎn fēi
bǎn tóu
bǎn shuì
bǎn péng
bǎn guān
bǎn zhī
bǎn kǎn
bǎn dā
bǎn yóu
bǎn dài
bǎn zǎi
bǎn dàng
bǎn zhèng
bǎn zhàng
bǎn tí
bǎn zhā
bǎn gǔ
bǎn chuáng
bǎn shì
bǎn jié
bǎn zhí
bǎn píng
bǎn tí
bǎn yìn
bǎn dié
bǎn cuò
bǎn lì
bǎn zhá
bǎn yán
bǎn duì
bǎn bǎng
bǎn jiāng
bǎn mén
bǎn rén
bǎn yā
bǎn mò
bǎn cì
bǎn kuài
bǎn hù
bǎn chē
bǎn shū
bǎn fáng
bǎn yú
bǎn lù
bǎn pù
bǎn qiáng
bǎn zhì
bǎn xīn
bǎn jià
bǎn zhàng
bǎn huà
bǎn xiāng
bǎn qiáo
bǎn zhuō
bǎn zhǔ
bǎn zi
bǎn shū
bǎn dèng
bǎn jié
bǎn huā
bǎn chā
bǎn zhí
bǎn xíng
bǎn běn
bǎn xí
bǎn lóu
bǎn shòu
bǎn liǎn
bǎn dìng
bǎn zú
bǎn jí
bǎn shuā
bǎn pí
bǎn tī
bǎn yá
bǎn lèi
bǎn wèi
bǎn dèng
bǎn xué
bǎn guǐ
bǎn shēng
bǎn tà
bǎn lìng
bǎn piàn
bǎn jīn
bǎn gé
bǎn sè
bǎn jiǎo
bǎn cái
bǎn quán
bǎn tà
bǎn yān
bǎn yǎn
bǎn wū
bǎn zhù
bǎn ér
bǎn yú
bǎn gàn
bǎn wǎ
bǎn guī
bǎn bì
bǎn dāo
bǎn huāng
bǎn zhāng
bǎn gàn
bǎn fǔ
bǎn shi
bǎn jīn
bǎn huà
bǎn bào
bǎn lí
bǎn hù
bǎn fǔ
bǎn lán
bǎn bā
bǎn bǎn
bǎn lù
bǎn yán
bǎn hú
bǎn chuāng
hóng bǎng
bèi bǎng
mén bǎng
hǔ bǎng
pái bǎng
yín bǎng
yǐ bǎng
wú bǎng
yú bǎng
jīn bǎng
běi bǎng
shī bǎng
zuǒ bǎng
bó bǎng
huáng bǎng
fàng bǎng
fā bǎng
tí bǎng
ruǐ bǎng
zhāi bǎng
míng bǎng
cān bǎng
zhǎng bǎng
chū bǎng
bēi bǎng
bān bǎng
shǔ bǎng
bēi bǎng
bǎn bǎng
fù bǎng
dēng bǎng
táng bǎng
biāo bǎng
lǚ bǎng
qíng bǎng
zhōng bǎng
duǎn bǎng
qíng bǎng
xuán bǎng
qí bǎng
xiāng bǎng
xiā bǎng
zhào bǎng
jiē bǎng
tiě bǎng
qiāo bǎng
tóng bǎng
bái bǎng
mǎi bǎng
tōng bǎng
diào bǎng
sàng bǎng
jiǔ bǎng
biǎn bǎng
jiǎ bǎng
jiě bǎng
yāng bǎng
yù bǎng
tián bǎng
lòu bǎng
shǒu bǎng
luò bǎng
chūn bǎng
huáng bǎng
shí bǎng
zhāng bǎng
biāo bǎng
mù bǎng
yù bǎng
ēn bǎng
téng bǎng
diàn bǎng
guà bǎng
liǎng bǎng
xuè bǎng
chī bǎng
gē bǎng
gāo bǎng
qiū bǎng
lóng bǎng
wén bǎng
yī bǎng
⒈ 木板匾额。参见“板题”。
引唐张祜《题重居寺》诗:“重廊标板榜,高殿锁金环。”
板bǎn(1)(名)(~儿)片状的较硬的物体:木~儿。(2)(名)(~儿)专指店铺的门板:铺子都上了~儿了。(3)(名)演奏民族音乐或戏曲时用来打拍子的乐器:檀~。(4)(名)(~儿)音乐和戏曲中的节拍:快~儿|慢~。(5)(形)呆板:他一点也不活泼;太~了。(6)((形)硬得像板子似的:地~了;不好锄。(7)(形)表情严肃:他~着脸不说话。(8)〔板〕见〔老板〕。
榜读音:bǎng[ bǎng ]1. 张贴出来的文告或名单:榜帖(官府的公告)。红榜。张榜。光荣榜。榜文。发榜。榜眼(科举时代称殿试考取一甲第二名的人)。榜书(原指写在宫阙门额上的大字,后泛指招牌一类的大型字)。