chǔ cǎi
chǔ sì
chǔ guāng
chǔ dé
chǔ huáng
chǔ hòu
chǔ xù
chǔ yǔ
chǔ jì
chǔ mìng
chǔ cún
chǔ jīng
chǔ sī
chǔ gōng
chǔ jù
chǔ cái
chǔ jià
chǔ yǎng
chǔ gòng
chǔ cǎi
chǔ zhì
chǔ xū
chǔ xiǎng
chǔ cén
chǔ néng
chǔ zhǐ
chǔ guì
chǔ xū
chǔ èr
chǔ zhì
chǔ liàng
chǔ zhì
chǔ zǎi
chǔ kuài
chǔ gōng
chǔ jí
chǔ jí
chǔ fēi
chǔ wèi
chǔ cái
chǔ nǐ
chǔ kuǎn
chǔ chù
chǔ lì
chǔ lì
chǔ zhì
chǔ liǎn
chǔ dí
chǔ yuán
chǔ tǐ
chǔ liǎng
chǔ fù
chǔ fù
chǔ bèi
chǔ èr
chǔ dǐ
chǔ hào
chǔ zuǒ
chǔ shuō
chǔ jī
chǔ fān
chǔ jiǎ
chǔ fàng
chǔ jūn
chǔ gàn
chǔ yìn
chǔ jià
chǔ yùn
chǔ zhǔ
chǔ jù
chǔ míng
chǔ duān
chǔ wéi
chǔ shū
chǔ xuàn
chǔ hù
chǔ cáng
chǔ xù
chāo xū
zhuó xū
dù xū
huá xū
lè xū
yú xū
mù xū
mù xū
cháng xū
gū xū
yú xū
huà xū
chāo xū
chǔ xū
xiàng xū
jū xū
gēn xū
fú xū
lǘ xū
lì xū
cūn xū
jiān xū
cāng xū
yàn xū
liáng xū
huá xū
shǐ xū
sù xū
bāo xū
lún xū
hè xū
wǔ xū
jiàn xū
xiá xū
láng xū
xūn xū
jiāng xū
⒈ 栅栏;藩篱。
引《文选·扬雄<长杨赋>》:“搤熊羆,拖豪猪,木拥枪纍,以为储胥。”
李善注:“苏林曰:‘木拥栅其外,又以竹枪纍为外储胥也。’ 韦昭注:‘储胥,蕃落之类也。’”
唐李商隐《筹笔驿》诗:“猿鸟犹疑畏简书,风云长为护储胥。”
清钱谦益《黄山游记之五》:“翠微、飞来诸峰,各负势不相下,胥俛为环卫,崩压倚倾,櫛比棊布,若削剑戟,若树储胥。”
章炳麟《官制索隐》:“故秦汉谓天子所居为禁中,禁从林声,禁者林也。言禁言籞,皆山林之储胥也。”
⒉ 储备待用之物。引申指开支、费用。
引清陈康祺《郎潜纪闻》卷十一:“按其时……储胥浩繁,宵旰焦劳,大农仰屋,廷臣遂有此苟且目前之策。”
⒊ 仆人、婢女。
引清王士禛《池北偶谈·谈献四·叶文庄论陶南村》:“岂恶其人者,恶及储胥, 文庄亦有所不免耶?”
清梁章鉅《称谓录·仆·储胥》:“储胥,仆婢也。”
⒋ 汉宫馆名。
引汉张衡《西京赋》:“既新作於迎风,增露寒与储胥。”
《三辅黄图·汉宫》:“武帝作迎风馆于甘泉山,后加露寒、储胥二馆,皆在云阳。”
南朝梁沉约《江篱生幽渚》诗:“叶飘储胥右,芳歇露寒东。”
⒌ 泛指帝王宫殿。
引唐沉佺期《晦日浐水应制》诗:“星移天上入,歌舞向储胥。”
宋欧阳修《景灵朝谒从驾还宫》诗:“自惭白首近时彦,行近储胥忝侍臣。”
⒍ 用以代称朝廷。
引宋苏舜钦《西轩垂钓偶作》诗:“曾以文章上石渠,忽因谗口出储胥。”
婢仆。