sòng xí
sòng yán
sòng zhǒu
sòng xián
sòng shuō
sòng fěng
sòng zhòu
sòng liè
sòng fǎ
sòng shí
sòng xián
sòng dé
sòng yì
sòng niàn
sòng dú
sòng pèi
sòng guān
sòng zhì
sòng zhòu
sòng jiǎng
sòng yì
sòng shū
sòng bài
sòng yǒng
sòng tàn
sòng shuō
sòng měi
sòng gōng
sòng chí
sòng jì
sòng hào
sòng zhèng
sòng wán
sòng lǎn
bì zhǒu
tiáo zhǒu
xiǎng zhǒu
fú zhǒu
sào zhou
fàn zhǒu
yōng zhǒu
dú zhǒu
luán zhǒu
bǎo zhǒu
jī zhǒu
fēng zhǒu
bì zhǒu
tiáo zhou
xiǎn zhǒu
chuāng zhǒu
zōng zhǒu
tiě zhǒu
xǐ zhǒu
è zhǒu
wén zhǒu
chuī zhou
sòng zhǒu
fèng zhǒu
shū zhǒu
⒈ 后因以“诵帚”比喻反复诵习,一朝警悟。
引《分别功德论》卷五:“此比丘精神疎钝,佛教使诵扫箒。得箒忘扫,得扫忘箒。六年之中专心诵此,意遂解悟,而自惟曰:箒者篲,扫者除;篲者即喻八正道,粪者三毒垢也,以八正篲扫三毒垢,所谓扫箒义,正谓此耶?深思此理,心即开解,得阿罗汉道。”
清钱谦益《与惟新和尚书》:“蒙焦芽败种,诵帚钝根。”
诵sòng(1)(动)本义:读出声音来;念;朗读:读出声音来;念;朗读(2)(动)背诵:记~|过目成~。(3)(动)称述、述说:传~|讽~。
帚读音:zhǒu帚(名)笤帚;扫帚:炊~|扫~星|敝~自珍。