sǎo léi
sǎo fáng
sǎo wàng
sǎo tǔ
sǎo jiè
sǎo tíng
sǎo jiě
sǎo kuò
sǎo biān
sǎo xué
sǎo nán
sǎo dào
sǎo sǎ
sǎo shì
sǎo bái
sǎo guāng
sǎo duàn
sǎo xué
sǎo liǎn
sǎo yǎn
sǎo qì
sǎo diàn
sǎo jì
sǎo wěi
sǎo xīng
sǎo miè
sǎo dàng
sǎo shè
sǎo shuā
sǎo méi
sǎo bā
sǎo guǐ
sǎo dí
sǎo dài
sǎo jiē
sǎo huáng
sào bǎ
sǎo guó
sǎo xìng
sǎo tīng
sǎo shì
sǎo máng
sǎo jì
sǎo jìng
sǎo hǎi
sǎo mù
sǎo dā
sǎo dì
sǎo tuò
sào zhǒu
sǎo jìng
sǎo tà
sǎo huì
sào zhou
sǎo shù
sǎo yè
sǎo qīng
sǎo zhú
sǎo fú
sǎo mén
sǎo sōng
sǎo shě
sǎo dìng
sǎo miáo
sǎo fén
sǎo chú
sǎo lí
sǎo guā
sǎo gé
chuī zhou
fú zhǒu
dú zhǒu
chuāng zhǒu
xǐ zhǒu
fēng zhǒu
fèng zhǒu
sòng zhǒu
bì zhǒu
tiáo zhou
fàn zhǒu
xiǎng zhǒu
wén zhǒu
tiě zhǒu
tiáo zhǒu
xiǎn zhǒu
sào zhou
yōng zhǒu
shū zhǒu
zōng zhǒu
bǎo zhǒu
luán zhǒu
bì zhǒu
jī zhǒu
è zhǒu
扫帚sào zhǒu
(1) 扫地的工具,多用竹枝扎成。也叫“扫把”
.英broom⒈ 除去尘土、垃圾等的用具。
引《南齐书·刘休传》:“令休於宅后开小店,使王氏亲卖扫箒皂荚以辱之。”
《隋书·五行志上》:“金作扫帚玉作把,浄扫殿屋迎西家。”
《二十年目睹之怪现状》第十六回:“猛抬头看见他檐下挂着一把破扫帚。”
赵树理《三里湾·奇怪的笔记》:“她给家里做过什么活……在院里没有动过扫帚!”
⒉ 蔾科植物地肤的别名。
引明李时珍《本草纲目·草五·地肤》:“地葵、地麦、落帚、独帚、王蔧、王帚、扫帚……茎可为帚,故有帚、蔧诸名。”
扫地用具。以竹枝、芒草等扎成。有长柄。