fú lù
fú suàn
fú dé
fú zhǐ
fú rǎng
fú lǚ
fú lì
fú yīn
fú shí
fú rén
fú jiàng
fú shén
fú xiàng
fú jú
fú xiǎng
fú xiāng
fú huì
fú shēn
fú ān
fú huì
fú fǔ
fú yīn
fú yìn
fú lì
fú cǎo
fú shè
fú shì
fú xǐ
fú yòng
fú xī
fú táng
fú lí
fú bì
fú huì
fú qiān
fú guó
fú hǎi
fú jìn
fú gēn
fú yùn
fú hù
fú wēi
fú qi
fú shuǐ
fú mìng
fú suàn
fú bìng
fú jī
fú huò
fú dì
fú zuò
fú chāng
fú zé
fú tíng
fú gōng
fú qìng
fú xiàng
fú zhī
fú zhì
fú yòu
fú gāng
fú xǐ
fú shòu
fú fen
fú xiáng
fú xīng
fú fèn
fú yuán
fú jiǔ
fú xiān
fú lǐ
fú yǔ
fú gǔ
fú zhōu
fú yè
fú yú
fú bǐng
fú shàn
fú bào
nán yīn
pì yīn
xí yīn
liáng yīn
wǔ yìn
cí yīn
yīn yīn
jiè yīn
yuè yīn
xù yīn
pí yīn
jūn yīn
shì yīn
bàng yīn
bǔ yīn
ēn yìn
fú yīn
tuō yīn
chéng yīn
zòu yīn
dào yīn
chéng yīn
liǔ yīn
xiū yīn
chéng yīn
fēng yīn
bì yìn
lù yīn
cì yīn
lǜ yīn
chuí yīn
lǜ yīn
bāo yīn
tiān yīn
zōng yīn
xūn yīn
mào yīn
yǎn yīn
zǔ yīn
wén yīn
fù yīn
gān yīn
nóng yīn
shù yīn
měi yīn
⒈ 亦作“福廕”。犹福庇。
引《前汉书评话》卷中:“吕后终託着皇帝福廕。”
《二刻拍案惊奇》卷十:“朱三反靠着老婆福荫,落得吃自来食。”
《三国演义》第四八回:“我等终身皆赖丞相福荫。”
巴金《灭亡》第十五章:“小民托庇了联帅底福荫,勉强可安居乐业。”
福分庇护。《五代史平话.梁史.卷上》:「小人从相公行军,仰荷福荫,战无不胜,攻无不服。」也作「福荫」。
福fú(1)(形)幸福;福气(跟‘祸’相对):~利|享~|造~人类。(2)指旧时妇女行“万福”礼:~了一~。(3)(名)指福建:~橘。(4)(Fú)姓。
荫读音:yīn,yìn[ yīn ]1. 林木遮住日光所成的阴影:树荫。