jiǎn qì
jiǎn jì
jiǎn qiē
jiǎn jié
jiǎn qián
jiǎn jí
jiǎn tiē
jiǎn miè
jiǎn dāo
jiǎn fú
jiǎn yè
jiǎn huā
jiǎn liǔ
jiǎn pì
jiǎn pū
jiǎn xuē
jiǎn tǒng
jiǎn tóu
jiǎn dàng
jiǎn lù
jiǎn luò
jiǎn zhí
jiǎn jìng
jiǎn qì
jiǎn dēng
jiǎn cǎi
jiǎn huò
jiǎn zhī
jiǎn yǐng
jiǎn jiāng
jiǎn jiǎn
jiǎn miè
jiǎn tú
jiǎn jīng
jiǎn róng
jiǎn jìng
jiǎn zhú
jiǎn yì
jiǎn fù
jiǎn kè
jiǎn tiē
jiǎn zi
jiǎn yí
jiǎn cái
jiǎn fà
jiǎn duàn
jiǎn shū
jiǎn luàn
jiǎn xiū
jiǎn shāng
jiǎn liú
jiǎn záo
jiǎn tóng
jiǎn dìng
jiǎn zhǐ
jiǎn chú
jiǎn kǒu
jiǎn duǎn
jiǎn fá
jiǎn zhuì
jiǎn zhǐ
jiǎn qiè
jiǎn tì
jiǎn liǔ
jiǎn yì
jiǎn jì
jiǎn duó
jiǎn bào
jiǎn lù
jiǎn tī
jiǎn yì
jiǎn piào
jiǎn jié
jiǎn jiē
jiǎn sàng
jiǎn jué
kē xuē
biǎn xuē
duān xuē
bǔ xuē
pī xuē
chú xuē
jié xuē
chù xuē
jiǎn xuē
guā xiāo
bǐ xuē
dāo xiāo
zuǒ xuē
yì xuē
bù xiāo
biān xuē
fén xuē
jīn xuē
qiān xuē
kè xuē
duō xuē
biān xuē
kǎn xuē
jí xuē
cái xuē
chuò xuē
pī xuē
fǔ xuē
fēn xuē
páo xuē
shān xuē
chán xuē
tiān xuē
dǒu xiāo
qīng xuē
zhū xuē
líng xuē
chǐ xuē
piāo xuē
xǐ xiāo
jiǎn xuē
chǎn xuē
jùn xuē
bī xuē
miǎn xuē
jiǎn xuē
lüè xuē
sǎ xuē
chán xuē
gé xuē
póu xuē
chǎn xuē
jiān xiāo
qiē xiāo
shéng xuē
chǎn xuē
rǎn xuē
bēi xiāo
shān xuē
jīng xuē
gē xuē
kān xuē
qī xuē
cán xuē
qiāo xuē
zhuó xuē
kè xuē
zhuó xuē
bō xuē
qīn xuē
chán xuē
qìng xuē
gǎi xuē
kūn xuē
bié xuē
kū xuē
shòu xuē
cù xuē
yǐng xuē
xǐ xuē
xū xuē
zhuàn xuē
diāo xuē
chù xuē
jùn xuē
qiào xuē
juān xuē
juān xuē
tì xuē
huǐ xuē
cuàn xuē
lǔ xuē
⒈ 砍削。
引唐杜牧《帘》诗:“徒云逢剪削,岂谓见偏装。”
⒉ 削弱。
引《周书·齐炀王宇文宪传》:“高祖方剪削诸弟。”
⒊ 谓取舍安排。
引唐方干《赠李郢端公》诗:“物外搜罗归大雅,毫端剪削有餘功。”
剪jiǎn(1)(名)剪刀。(2)(名)形状像剪刀的器具:夹~|火~。(3)(动)用剪刀等使细的或薄片的东西断开:~裁|~纸|~几尺布做衣服。(4)(动)除去:~除。
削读音:xiāo,xuē[ xuē ]1. 义同削(xiāo),用于一些复合词:削铁如泥。削足适履。
2. 减少;减弱:削减。削弱。
3. 除去:削职为民 。
4. 搜刮;掠取:剥削。