jīng jiāng
jīng kǒu
jīng zhōng
jīng qīng
jīng tái
jīng kòng
jīng zhì
jīng bào
jīng zhèn
jīng qūn
jīng zhài
jīng qiāng
jīng dū
jīng yì
jīng yuán
jīng yǐn
jīng zhí
jīng fāng
jīng lǐ
jīng qiū
jīng fú
jīng mén
jīng xiāng
jīng wéi
jīng guān
jīng táng
jīng diàn
jīng jù
jīng huà
jīng jīng
jīng xué
jīng luò
jīng yàng
jīng xì
jīng luò
jīng chéng
jīng yǔ
jīng yù
jīng tǐng
jīng zhào
jīng yú
jīng gē
jīng jǐng
jīng cáo
jīng cāng
jīng zhǐ
jīng zhí
jīng qián
jīng chén
jīng mà
jīng chá
jīng hú
jīng zú
jīng líng
jīng yùn
jīng fǔ
jīng cài
jīng niǎn
jīng chǔ
jīng guān
jīng cháo
jīng xiàn
jīng shī
jīng quē
jīng dǐ
jīng qí
jīng pài
jīng zhì
jīng gǔ
jīng shì
jīng jī
jīng shī
jīng xiǎng
jīng huá
jīng fǔ
jīng huā
jīng guān
jīng mù
jīng bái
jīng píng
jīng shěng
jīng zǎo
jīng shì
jīng běn
jīng yuàn
jīng xià
jīng guó
jīng gāi
jīng yǔ
jīng xuē
jīng zhǒng
jīng dǐ
jīng zhōu
jīng jú
bù xiāo
juān xuē
jīng xuē
shān xuē
chú xuē
piāo xuē
kè xuē
qīng xuē
juān xuē
shān xuē
fén xuē
jùn xuē
guā xiāo
bǐ xuē
biān xuē
kē xuē
póu xuē
kān xuē
jié xuē
chǎn xuē
jiǎn xuē
líng xuē
qiào xuē
qiē xiāo
jùn xuē
lüè xuē
pī xuē
gé xuē
páo xuē
yì xuē
jiān xiāo
jīn xuē
zuǒ xuē
fǔ xuē
chǎn xuē
fēn xuē
chuò xuē
chǎn xuē
bēi xiāo
zhuó xuē
dāo xiāo
qī xuē
jiǎn xuē
qìng xuē
duān xuē
bō xuē
xū xuē
zhuó xuē
cái xuē
diāo xuē
gǎi xuē
chù xuē
yǐng xuē
kūn xuē
duō xuē
pī xuē
tiān xuē
bī xuē
qīn xuē
cuàn xuē
cán xuē
xǐ xiāo
zhuàn xuē
sǎ xuē
biǎn xuē
chán xuē
gē xuē
kè xuē
kǎn xuē
biān xuē
shòu xuē
rǎn xuē
dǒu xiāo
chǐ xuē
chán xuē
chán xuē
shéng xuē
qiān xuē
cù xuē
huǐ xuē
kū xuē
zhū xuē
bǔ xuē
xǐ xuē
chù xuē
qiāo xuē
tì xuē
jiǎn xuē
bié xuē
miǎn xuē
jí xuē
lǔ xuē
⒈ 宋代制度,高、中级官员每年可向朝廷荐举选人,经过磨勘改为京官。荐举选人改为京官有名额限制,一个名额称一“京削”。
引宋苏轼《与孙子发书》:“其子迪简亦善吏,某已举之矣,欲告提刑大夫。来年一京削,敢烦子发为道此恳,或持此简呈宪使。”
宋周密《齐东野语·嘲觅荐举》:“有同官初至者,偶问其京削欠几何?答云:‘欠一二纸。’”
京jīng(1)(名)首都:~城|~师。(2)(名)指我国首都北京:~剧。(3)(名)(Jīnɡ)姓。
削读音:xiāo,xuē[ xuē ]1. 义同削(xiāo),用于一些复合词:削铁如泥。削足适履。
2. 减少;减弱:削减。削弱。
3. 除去:削职为民 。
4. 搜刮;掠取:剥削。