dūn wō
dūn wǔ
dūn è
dūn yí
dūn bù
dūn jù
dūn dāng
dūn tà
dūn chī
dūn miáo
dūn jiē
dūn diǎn
dūn fú
dūn tuǐ
dūn jù
dūn shēn
dūn yí
dūn jiǎ
dūn tà
dūn shǒu
dūn fēng
dūn dēng
dūn zuò
dūn diǎn
dūn lì
dūn ān
dūn xún
dūn bān
dūn kēng
cún cún
dūn zǐ
ní tuǐ
bá tuǐ
qué tuǐ
tán tuǐ
hòu tuǐ
léng tuǐ
liù tuǐ
dūn tuǐ
hù tuǐ
pán tuǐ
lā tuǐ
yāo tuǐ
chuō tuǐ
xuān tuǐ
huā tuǐ
dǎ tuǐ
shēn tuǐ
shào tuǐ
pǐ tuǐ
pǎo tuǐ
bāng tuǐ
chuáng tuǐ
guǎi tuǐ
chě tuǐ
bǎng tuǐ
gǒu tuǐ
niú tuǐ
cū tuǐ
kù tuǐ
yā tuǐ
kù tuǐ
qiāo tuǐ
guǒ tui
xū tuǐ
piàn tuǐ
fēn tuǐ
xiǎo tuǐ
zhuì tuǐ
yún tuǐ
liū tuǐ
tí tuǐ
dà tuǐ
sā tuǐ
liāo tuǐ
wān tuǐ
蹲腿dūntuǐ
(1) 蹲[.好工具]下腿
英bend one's knees(2) 死
例他蹲腿了英die⒈ 犹屈腿。
引老舍《骆驼祥子》二:“祥子的一扭腰,一蹲腿,或一直脊背,它都就马上应合着。”
1. 两腿尽量弯曲,像坐的样子,但臀部不着地:蹲下。蹲伏。蹲踞。蹲腿。
2. 〔蹲苗〕在一定时期内控制施肥和灌水,进行中耕和镇压,使幼苗根部下扎,生长健壮,防止多余茎叶生长。
3. 喻呆着或闲居:蹲膘。蹲窝。蹲班房(坐牢)。
腿读音:tuǐ腿tuǐ(1)(名)基本义:人和动物用来支持身体和行走的部分。(2)(名)(~儿)器物下部像腿一样起支撑作用的部分:桌~儿。(3)(名)指火腿。