chéng jǐng
chéng yīng
chéng chuàng
chéng biǎn
chéng jiè
chéng yì
chéng gēng
chéng è
chéng gǎi
chéng jù
chéng bì
chéng jǐng
chéng yì
chéng yì
chéng nán
chéng fèn
chéng zhì
chéng zé
chéng quàn
chéng jiè
chéng chǔ
chéng jiū
chéng zhì
chéng fá
chéng gé
chéng shì
chéng jǔ
chéng yù
chéng bàn
zhǔ chuàng
yuán chuàng
biān chuàng
zhào chuàng
jīn chuàng
fù chuàng
wěn chuàng
shǒu chuàng
cǎo chuàng
kāi chuàng
tòng chuàng
zhǐ chuàng
shù chuàng
shāng chuàng
miàn chuàng
chéng chuàng
bá chuàng
dú chuàng
chū chuàng
xīn chuàng
rèn chuāng
dà chuàng
guǒ chuàng
shǐ chuàng
guī chuàng
bèi chuàng
zhòng chuāng
shǒu chuàng
quàn chuàng
cháng chuàng
bìng chuàng
yán chuàng
zào chuàng
1.惩戒;警戒。 2.惩罚;.惩治。
⒈ 惩戒;警戒。
引唐韩愈《读东方朔杂事》诗:“方朔不惩创,挟恩更矜夸。”
宋陆游《条对状》:“盖封王始於汉初……后世惩创其失, 魏、晋、隋、唐,皆起草昧,有天下,岂无功臣,止於公侯而已。”
《金史·雷渊传》:“渊为人躯干雄伟……遇不平则疾恶之气见于颜间,或嚼齿大駡不休,虽痛自惩创,然亦不能变也。”
明方孝孺《与赵伯钦书》之二:“每观古人道德事功之盛,慙悔攻中,若无所自容。以是深自惩创,不敢有所作。”
⒉ 惩罚;惩治。
引宋苏辙《亡兄子瞻端明墓志铭》:“然庸僧猾商,敢擅招诱外夷,邀求厚利,为国生事,其渐不可长,宜痛加惩创。”
《元典章·圣政二·明政刑》:“贺伯颜轻侮詔书,殊乖臣礼,不加惩创,曷示等威!”
《二十年目睹之怪现状》第七七回:“这种人也应该惩创惩创他才好。”
郭沫若《盲肠炎·为“五卅”惨案怒吼》:“我们有唯一的惩创他们的武器,便是实际和他们经济绝交。”
惩chéng(1)(动)处罚:~办|~处(chǔ)|~治。(2)(动)〈书〉警戒。
创读音:chuàng,chuāng[ chuàng ]1. 开始,开始做:创造。创制。首创。开创。创立。创演。创议。