sǎo máng
sǎo shì
sǎo nán
sǎo qì
sǎo xīng
sǎo tīng
sǎo jìng
sǎo shě
sǎo jiè
sǎo qīng
sǎo jiě
sǎo liǎn
sǎo huì
sǎo guā
sǎo dàng
sǎo biān
sǎo bái
sǎo xìng
sào zhǒu
sǎo jìng
sǎo dào
sǎo léi
sǎo jiē
sǎo chú
sǎo xué
sǎo wàng
sǎo guó
sǎo bā
sǎo guǐ
sào bǎ
sǎo tǔ
sǎo shè
sǎo mén
sǎo shì
sǎo huáng
sǎo fú
sǎo jì
sǎo mù
sǎo dā
sào zhou
sǎo miáo
sǎo tíng
sǎo méi
sǎo yè
sǎo guāng
sǎo fén
sǎo xué
sǎo gé
sǎo duàn
sǎo yǎn
sǎo dì
sǎo dìng
sǎo sǎ
sǎo fáng
sǎo jì
sǎo dí
sǎo tà
sǎo dài
sǎo wěi
sǎo zhú
sǎo diàn
sǎo miè
sǎo sōng
sǎo shuā
sǎo tuò
sǎo shù
sǎo lí
sǎo kuò
sǎo hǎi
⒈ 扫除笋壳。
引宋黄庭坚《次韵答斌老病起独游东园》之二:“斸枯蚁改穴,扫籜笋迸地。”
⒉ 喻消灭敌军。
引语本《晋书·苻坚载记下》:“今有劲卒百万,文武如林,鼓行而摧遗晋,若商风之陨秋籜。”
清吴伟业《雁门尚书行》:“扫籜谋成频抚剑,量沙力尽为传飡。”
1. 拿笤帚等除去尘土或垃圾:扫地。
2. 清除,消灭:扫雷。扫盲。扫荡。一扫而空。
3. 全,尽,尽其所有:扫数(shù)。
4. 低落,丧失:扫兴(xìng )。
5. 描画:扫描。扫眉。
6. 迅速横掠而过:扫射。扫视。
7. 结束,了结:扫尾。
8. 祭奠:扫墓。祭扫。
箨读音:tuò箨tuò(名)竹笋外层一片一片的皮。