piān zhì
piān cí
piān mù
piān mò
piān jí
piān tǐ
piān zhì
piān juàn
piān dì
piān lián
piān shù
piān jù
piān jì
piān shǒu
piān diǎn
piān tí
piān fú
piān shí
piān jiā
piān zhì
piān cì
piān yǒng
piān zhì
piān yè
piān cè
piān yè
piān dú
piān duān
piān tiáo
piān fǎ
piān bó
piān zi
piān hàn
piān tǒng
piān zhāng
piān jì
piān jiǎn
piān yè
piān yùn
piān xù
piān yǔ
piān shù
bā yǒng
kuāng yǒng
hàn yǒng
zá yǒng
gē yǒng
sòng yǒng
ōu yǒng
gū yǒng
xiào yǒng
zǎo yǒng
shǎng yǒng
yuān yǒng
shī yǒng
cuì yǒng
jiān yǒng
xiàng yǒng
dǎo yǒng
cháo yǒng
zuǐ yǒng
hán yǒng
hán yǒng
fēng yǒng
fù yǒng
jiē yǒng
yáo yǒng
lǎng yǒng
yàn yǒng
qǐ yǒng
yáo yǒng
yán yǒng
gē yǒng
fù yǒng
wú yǒng
gē yǒng
wǔ yǒng
gǎn yǒng
piān yǒng
yí yǒng
gēng yǒng
fěng yǒng
yín yǒng
měi yǒng
yǎ yǒng
duǎn yǒng
tán yǒng
yín yǒng
⒈ 亦作“篇咏”。诗歌著作。见“篇咏”。
引唐皇甫冉《闲居作》诗:“篇咏投康乐,壶觴就步兵。”
《旧唐书·德宗纪赞》:“赐宴之辰,徒矜篇咏。”
宋吴处厚《青箱杂记》卷三:“真宗听政之暇,唯务观书。每观毕一书,即有篇咏,使近臣賡和。”
篇piān(1)(名)首尾完整的文章:~章段落。(2)(名)(~儿)写着或印着文字的单张纸:歌~儿|单~。(3)(名)(~儿)用于文章、纸张、书页(一篇是两页)等:三~纸|一~论文。
咏读音:yǒng咏yǒng(1)(动)本义:唱;依着一定的腔调缓慢的诵读:唱;依着一定的腔调缓慢的诵读(2)(动)用诗词等来叙述:~雪|~梅|~史。