zhū guó
zhū cán
zhū nìng
zhū jué
zhū máo
zhū bāo
zhū pàn
zhū jué
zhū dàng
zhū zé
zhū biǎn
zhū tú
zhū cuò
zhū lùn
zhū zuò
zhū ràng
zhū hē
zhū tǎo
zhū liú
zhū xié
zhū è
zhū jiān
zhū cuàn
zhū xuē
zhū chú
zhū jié
zhū tì
zhū shǒu
zhū hǎi
zhū duàn
zhū luàn
zhū qǔ
zhū jiǎn
zhū bèi
zhū hài
zhū jiǎn
zhū qì
zhū jué
zhū shā
zhū lǜ
zhū zhé
zhū fá
zhū shǎng
zhū lù
zhū jiǎo
zhū fú
zhū chú
zhū chéng
zhū bào
zhū yì
zhū zú
zhū qiú
zhū fá
zhū tì
zhū bá
zhū miè
zhū jí
zhū chù
fàn fá
jí fá
shì fá
diàn fá
míng fá
bìn fá
chī fá
cān fá
lián fá
yì fá
shěn fá
yóu fá
kē fá
piān fá
xíng fá
guǐ fá
jiù fá
cè fá
jué fá
zhòu fá
wǔ fá
yīn fá
fēi fá
shǎng fá
chù fá
rèn fá
xiǎn fá
tà fá
xùn fá
zhé fá
zhēng fá
shé fá
lěi fá
tī fá
yóu fá
yāng fá
jìn fá
zhū fá
kè fá
bǎi fá
xiōng fá
xùn fá
zuì fá
wēi fá
yīn fá
yán fá
huò fá
chéng fá
zhòng fá
zāng fá
chǔ fá
tiān fá
gōng fá
sī fá
zé fá
gàn fá
xíng fá
jiū fá
fèi fá
zhàng fá
biǎn fá
shèn fá
huǐ fá
zhōng fá
kè fá
qiǎn fá
xiàn fá
fù fá
yì fá
qīn fá
yì fá
biān fá
jí fá
gōng fá
kù fá
jīn fá
kē fá
jiǎng fá
shòu fá
dǎn fá
juān fá
liàng fá
pū fá
yì fá
shēn fá
⒈ 责罚;惩治。
引《周礼·地官·川衡》:“川衡掌巡川泽之禁令,而平其守,以时舍其守,犯禁者执而诛罚之。”
《后汉书·王符传》:“以罪犯人,必加诛罚,况乃犯天,得无咎乎?”
清曾国藩《箴言书院记》:“或有过差,方图盖覆,谴亦及之,曰:此犹小眚,过是,诛罚重矣。”
⒉ 讨伐。
引《墨子·非儒下》:“圣将为世除害,兴师诛罚。”
《后汉书·南匈奴传》:“殊俗百蛮,义无亲疎,服顺者襃赏,畔逆者诛罚,善恶之効, 呼韩、郅支是也。”