zú chéng
zú gōng
zú bù
zú jiàn
zú chì
zú zhì
zú lìn
zú zú
zú yī
zú zhí
zú duō
zú chuàn
zú yì
zú zhǐ
zú qián
zú róng
zú jīn
zú cháng
zú gǎn
zú chǐ
zú lǚ
zú kuān
zú guān
zú bù
zú jiǎn
zú gōng
zú chōng
zú bīng
zú jù
zú bǎn
zú bèi
zú mò
zú chán
zú bàn
zú é
zú lún
zú yǐ
zú qiú
zú zhǒng
zú jìng
zú jìn
zú jì
zú lì
zú shù
zú dǐ
zú jìng
zú shí
zú zhǐ
zú huái
zú fū
zú xīn
zú gòu
zú gāo
zú gōu
zú zhèng
zú jiǎn
zú xià
zú jiǎn
zú dà
zú jǐ
zú gòu
zú zhǎo
zú yīn
xiāng chán
jǐn chán
bān chán
yāo chán
bāo chán
bān chán
liàn chán
dān chán
yīng chán
mián chán
guǐ chán
mó chán
jiǎo chán
sī chán
fēng chán
zú chán
yín chán
má chán
shuāng chán
jiā chán
gài chán
pán chan
yíng chán
nán chán
jì chán
lǎo chán
zāi chán
yān chán
xián chán
táng chán
wāi chán
zhī chán
dā chán
bì chán
guǒ chán
jī chán
niǔ chán
bǎn chán
jiǎo chán
fù chán
jiū chán
pān chán
mán chán
gōu chán
jiǎo chán
lài chán
huī chán
jiǎo chán
táng chán
hùn chán
jiū chán
jiāo chán
sī chán
mí chán
hú chán
qiān chán
jū chán
lián chán
téng chán
⒈ 裹足布。
引清蒲松龄《聊斋志异·马介甫》:“马指妇叱曰:‘去,去!’妇即反奔,若被鬼逐。袴履俱脱,足缠縈绕於道上,徒跣而归,面色灰死。”
清和邦额《夜谭随录·碧碧》:“女吃吃笑,解足缠抛与一端,援之而上。”
足zú(1)(名)脚;腿:~迹|~球|画蛇添~。(2)(名)器物下部形状像腿的部分:鼎~。足zú(1)(形)充足;足够:~额|~金|~数|~月|富~|丰衣~食。(2)(副)够得上某种数量或程度:菜~有十斤。(3)(副)足以(多用于否定式):不~为凭|微不~道。
缠读音:chán1.缠绕:~线。用铁丝~了几道。
2.纠缠:琐事~身。胡搅蛮~。
3.应付:这人真难~,好说歹说都不行。